Bên trong vườn Thanh Trúc, Minh Phong nhắm hai mắt lại, bộ dáng thoải mái nằm trên ghế, hai chân thon dài gác lên nhau, không ngừng rungrung, ung dung tự tại vô cùng
Tiếng bước chân quen thuộc truyền đến, hắn mở mắt ra. Lại nheo lại,kỳ quái? Hôm nay hơi thở Quốc sư có vẻ là lạ. Sao lại có chút hỗn loạn?Hắn còn đang suy nghĩ nguyên nhân, đột nhiên nghe thấy âm thanh trongtrẻo lạnh lùng của Tiêu Thanh Hàn truyền đến
“Minh Phong, cứu người!”
Giật mình, Minh Phong nhảy dựng dậy, vội vàng mở cửa ra, thấy Tiêu Thanh Hàn sắc mặc nặng nề, đang ôm cái gì đó trong lòng….
Không phải…..
Là một người
Một nữ nhân, một nữ nhân mang thương tích đầy mình
“Sao lại thế này?” Thu hồi khuôn mặt hỉ hả thường ngày, Minh Phong nhíu mày hỏi
“Cứu người trước rồi nói” Tiêu Thanh Hàn vừa nói vừa đem nữ tử trong lòng đặt xuống giường, vừa đặt xuống, khuôn mặt nhỏnhắn tái nhợt của nữ tử bắt đầu lộ ra, ngũ quan thanh tú, lông mi dàyrậm, ngay cả môi tựa hồ cũng biến thành màu trắng
Minh Phong cầm cổ tay nữ tử lên, đặt ngón tay lên mạch của nàng, thấp giọng rủa một tiếng, lập tức lấy từ trong ngực ra hai bình ngọc màuxanh, đổ từ trong bình ra một viên thuốc, đặt vào một cái chén nhỏ, sauđó đổ ra dược thủy trong bình thứ hai, lắc lắc cái chén nhỏ trong tay.Đến lúc thuốc hoàn toàn hòa tan xong. Một tay nâng cằm nữ tử lên, đổchén thuốc vào miệng nữ tử
Sau đó hắn cẩn thận lật người nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057113/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.