“Hoa Trạch, đi mời quốc sư đi.” Hắn hướng về phía thái giám tổng quản sau lưng, nhỏ giọng nói.
“Dạ, nô tài lập tức đi ngay.” Giọng nam lanh lảnh truyền ra, thật sự có chút khó nghe.
Hắn mới vừa nói, liền nghe đến một hồi thanh âm trầm thấp.
“Thanh hàn quốc sư đến. . . . . .”
Tiêu Cẩn Du ngồi thẳng người, nhìn về phía trước, Cửu đệ rốt cuộc đã tới.
Giương mắt nhìn, nam tử quần áo như tuyết, tóc bạch kim, quần áo nhẹ lay động, thân hình thon dài, nhìn gần hơn, chỉ thấy nam tử mày như mực vẽ, khóe môi khẽ nhếch, tràn ra một nụ cười nhàn nhạt, trong ấm áp mang theo một cỗ khí chất tự nhiên, giữa trán có chu sa đỏ thẫm, càng thêm một phần tuyệt trần, bạch y trên người như mây như nước, tựa như từ trong tranh bước ra, tựa như thần tiên hạ phàm.
Mà hắn nắm tay một thiếu nữ có dáng dấp cực kỳ thanh tú, thân thể thiếu nữ gầy gò, nhưng lại mang theo vẻ xuất trần, cực kỳ thanh mát, da nàng trắng nõn, mặt mày như vẽ, mắt trong sáng, trong thanh tú mang theo vài phần tuyệt mỹ, ánh mắt trong trẻo như nước hồ, sóng mắt nhẹ nhàng lay động, thanh thanh thuần thuần, non nớt, ngây thơ.
Lúc này, thiếu nữ thấy người đang ngồi, nàng nghiêng đầu nhìn nam tử bên cạnh một chút, Tiêu Thanh Hàn nắm chặt tay nàng, nhẹ cười một tiếng, nụ cười này tuyệt trần. Thiếu nữ vừa thấy, cũng cười với hắn. Giữa hai người chỉ dùng ánh mắt trao đổi, lại đủ để nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784354/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.