Về phần nương tử của hắn ở nơi nào, nói thật, bây giờ hắn còn chưa biết, ngay cả nam tử như Tiêu Thanh Hàn cũng sắp thành thân, xem ra thành thân cũng không tồi, ngay cả hắn đều có chút ít chờ mong. Mà hoàng thượng này, có vợ và sắp có con rồi. Thật là hạnh phúc, hạnh phúc làm hắn ghen tỵ chết được.
“Thành thân, thành thân với ai?” Hoàng thượng không hiểu hỏi.
“Là . . . . .” Viêm Huyên chuẩn bị mở miệng, bị tiếng cửa mở cắt đứt. Đó là một nữ nhân, mặc trên người bộ y phục thêu hoa mẫu đơn, làn váy xòe rộng, theo ước chân của nàng mà dập dìu đung đưa, mặt mày thanh tú, dáng vẻ động lòng người, trên đầu mang theo một cây trâm vàng, bởi vì động tác đi lại mà không ngừng dao động. Nhìn cái bụng tròn của nàng cũng biết nàng là phụ nữ có thai.
“Tham kiến hoàng hậu nương nương.” Viêm Huyên khom lưng hành lễ, lễ nghĩa không thể bỏ qua, hắn tự nhiên biết làm gì.
“Mời đứng lên, người trong nhà đừng khách khí.” Cô gái cẩn thận vuốt bụng của mình, quay đầu nhìn về phía nam tử đang ngồi, khẽ cúi “Tham kiến hoàng. . . . . .” Chữ ‘thượng’ còn chưa nói ra thì nam tử đã lập tức đứng lên, vịn lấy cô gái.
“Đã nói không được phép hành lễ rồi mà.” Giọng nói nam tử mang chút trách cứ, lại có thể nghe ra mấy phần đau lòng.
“Nô tì. . . . . .” Cô gái vừa định nói chuyện, lại bị nam tử cắt đứt, hắn nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784312/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.