Ngày thứ hai, Minh Phong và Viêm Huyên đi tới trong tẩm cung Lôi Liệt, chỉthấy bọn họ vừa đi vào, liền bị hình ảnh trước mắt làm kinh ngạc khôngnói nên lời, nam tử hôm qua còn ngủ mê man, lúc này mặc long bào tôn quý màu vàng, đứng thẳng. Nghe thấy có thanh âm, Lôi Liệt quay đầu lại, hai tròng mắt sâu không thấy đáy, mơ hồ hiện lên một mảnh lạnh lùng.
Viêm Huyên hơi nhíu hai hàng lông mày, cứ có cảm giác hoàng thượng có cái gì đó thay đổi, nhưng hắn lại nói không ra thay đổi chỗ nào.
“Hoàng thượng, ngươi không sao chứ?” Viêm Huyên đi lên trước, quan tâm hỏi.
Lôi Liệt mím môi, trầm giọng nói.”Trẫm vô sao.”
“Vậy thì tốt.” Viêm Huyên nhẹ gật đầu.
“Vị này là Sư huynh của Viêm Huyên, người đời gọi là hồng y tu la MinhPhong công tử phải không?” Hắn hỏi. Thật ra thì không cần Minh Phong trả lời thì hắn cũng biết nam tử này có thân phận, chỉ cần nhìn bộ y phụcđỏ tươi đắt tiền là biết, Lôi Liệt nhìn về phía Minh Phong, nam tử nàycó dáng dấp yêu mị quá đáng, chỉ thấy khóe miệng hắn khẽ cười, làn damịn trắng, hàm răng trắng bóng, đủ xinh đẹp.
Quả thật như lờigiang hồ đồn, nam tử này xinh đẹp như yêu nghiệt. Lại không biết nam tửnày chính là Hồng Y Tu La có thể giết người trong vô hình.
“Chính là tại hạ.” Minh Phong chắp tay “Minh Phong tham kiến bệ hạ.” Lễ nghĩathì không thể bỏ qua, hắn tự nhiên biết đến, dù sao hắn đang ở nướcngười ta, hắn không thể làm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784286/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.