“Ta bây giờ không gọi là Tri Hạ,hiện tại ta gọi là thật đây cũng là tên thật của ta”.Nàngnhìn nàng cười cười,tươi cười mang theo vài phần chua sót.Sau đó,nàng kể cho nàng nghe tất cả những chuyện nàng Vân Thiển Y đã trải qua.
Dich Yên thật ra là người Nhan quốc, nói đúng hơn là,nàng là con gái thứxuất* của một vị phú thương nào đó ở Nhan quốc,từ nhỏ mẫu thân đã chếtsớm,mà người phụ thân trọng nam khinh nữ lại chẳng quan tâm đến nàng,vìlợi ích của bản thân, muốn gả nàng làm thiếp cho một lão già hơn 60tuổi.Dịch Yên sống chết không chịu,vì chạy trốn người đuổi bắt của phụthân nàng,nàng đành một mình chạy đến Thiên Trạch,trong lúc đang đói khổ lạnh lẽo,nàng được vân Thiển Y cứu,cũng đem tên Dịch Yên của nàng sửathành Tri Hạ.
*thứ xuất:con cái do vợ lẽ sinh ra
Cho đến khinàng trả hết món nợ ân tình cho Vân Thiển Y mới quay trở lại Nhanquốc,nhưng cũng không muốn trở lại ngôi nhà đó vì vậy vào cung làm cungnữ,mà chủ tử đầu tiên của nàng thế nhưng lại là Vân Tâm Nhược.
Vân tâm Nhược lúc này thật sự không thể không cảm thán,duyên phận đôi khithật là kì diệu.Khi ở Vân phủ,cái người trên mặt luôn luôn bình tĩnh Tri Hạ,nay lại gặp lại nàng ở một quốc gia khác.
“Dịch Yên”.Vân tâm Nhược gọi tên của nàng,có chút thất thần hỏi, “Tình trạng bên ngoài hiện nay như thế nào?”
Dich Yên tất nhiên là biết nàng muốn hỏi cái gì? Nhưng không biết câu trảlời của mình có thể làm cho nàng khó chịu hay không, “Bên kia ThiênTrach không hề có động tĩnh gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784248/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.