Hai người đứng đối diện, một cái hờ hững, một cái kích động, một cái bình tĩnh, một cái rưng rưng nước mắt.
“Sao ngươi lại tới đây ?” Lôi Liệt bình thản nhìn Đỗ Thiên Lan, ánh mắt đảoqua bụng của nàng, ngực có một cỗ khó chịu không diễn tả nên lời.Tráchnhiệm trốn không thoát, làm cho hắn không xứng với Tiểu Nhược của hắn,chỉ có thể dùng phương pháp ti bỉ này để ép nàng ở lại. Tất cả đều làtại nàng, tại nữ nhân này, làm cho hắn mất đi thứ còn quan trọng hơnsinh mệnh là Tiểu Nhược.
“Lôi ca ca, ta chỉ muốn đến xem nàng”. Đỗ Thiên Lan cười ôn hòa, tựa như ánh mặt trời ấm áp.
Lôi Liệt có chút cứng ngắc lạnh lẽo nói, “Tùy ngươi, ngày mai, nàng chínhlà Nhược phi của trẫm, Hoàng hậu, mời ngươi hãy chú ý thân phận củamình”.
Hoàng hậu, trẫm, khóe môi Đỗ Thiên Lan hơi hơi mỉm cười,trong mắt cũng là sự chua xót không ngăn được, Lôi ca, chúng ta khi nàothì trở thành xa lạ như vậy, ngay cả nói chuyện cơ bản nhất cũng phảidùng lời nói cung kính như vậy.
“Nô tỳ sẽ chú ý”. Nàng gian nan hành lễ.
“Vậy hai người các ngươi bồi dưỡng một chút tình cảm cũng tốt”. hắn nói xong liền xoay người, cũng không thèm quay đầu lại một lần, cho đến khi bóng dáng minh hoàng kia biến mất, biểu cảm đau thương trên mặt được ĐỗThiên Lan hoàn toàn thu lại, chỉ để lại khuôn mặt bình tĩnh.
Nàng mang theo vài tên cung nữ đi vào, phượng bào mũ phượng, hiển nhiên làđã trải qua tỉ mĩ chuẩn bị, cực kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784245/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.