Con của Quốc sư, trăm năm phúc tinh, thiên hạ lại bùng nổ một lần nữa, trong thiên hạ còn cóchuyện gì càng khiến người ta vui hơn chuyện này nữa sao? Phúc tinh,phúc khí, mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an. Dân chúng họ muốn khôngnhiều lắm, chỉ cần họ có một cuộc sống bình yên là tốt rồi. Hơn nữa nhân việc Quốc sư thành thân, Hoàng thượng miễn giảm thuế một năm, bọn họrất biết ơn Hoàng thượng và Quốc sư. Cho bọn họ có được một cuộc sốngtốt đẹp.
Mà ở Nhan quốc, Lôi liệt đang ở trong Ngự thư phòng,buông một quyển tấu chương cuối cùng xuống, hơi day day mi tâm đang đaunhức, một gã tiểu thái giám thông minh rót một ly trà sâm đưa cho hắn,Lôi Liệt bưng lên uống một hơi cạn sạch.
“Hoàng thượng.” Tiểuthái giám thấy hắn uống xong trà rồi, dò hỏi, “ Trời cũng đã muộn, không biết Hoàng thượng muốn mời vị nương nương nào thị tẩm đêm nay?”
Lôi Liệt nhìn trời, quả thật đã khuya, hắn tự hỏi một lúc liền tựa vào trên long ỷ, “Chọn Lan phi đi.”
“Vâng.” Tiểu Thái giám khom người lui xuống, chuẩn bị truyền chỉ. Lan phi, từlúc sự kiện kia xảy ra cho tới bây giờ, nữ nhân trong cung liền có nhiều hơn, hiện tại Hoàng thượng đã có mười mấy vị phi tử, ngày sau cũng sẽcó càng nhiều.
Thật ra không có người biết ngày hôm đó rốt cuộcđã xảy ra chuyện gì, vào buổi tối trước ngày phong phi cho Nhược phinương nương, Hoàng thượng bị trọng thương, mà Nhược phi nương đột nhiênbiến mất không thấy, còn Hoàng hậu trực tiếp bị đưa đến Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784224/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.