Mà Tiêu cẩn du uống trà trong tay, cặp mắt đào hoa có chút căng
thẳng, một chén lại một chén, không bao lâu, một bình trà đã sớm vào
bụng.
khóe miệng Minh phong khơi lên, trào phúng, làm cho người ta nhìn không thấu.
Bọn họ đều đang đợi, đợi kết quả đã biết trước đó.
Một tiếng bước chân dồn dập vang lên, ba người dừng động tác trong
tay lại, nhất trí nhìn về phía cửa, ngay cả lê hân giả vờ ngủ say cũng
mở mắt.
Vân Thiển Y túm váy, tròng mắt rưng rưng, dung nhan tuyệt sắc bi
thương. . Nàng nhìn hướng hoàng thượng, rồi hung hăng trừng mắt liếc
minh phong. Mà thấy nàng nhìn chăm chú, minh phong cũng hào phóng liếc
mắt nàng một cái.
“Vân thiển y, xảy ra chuyện gì sao?” Tiêu cẩn du để ly trà trong tay xuống, đứng lên, hỏi. Trực giác cho hắn biết chuyện có biến. Tim của
hắn đột nhiên cả kinh.
“Hoàng thượng, xin người làm chủ cho dân nữ.” Vân thiển y quỳ gối
xuống, không ngừng khóc khẽ, “Quốc sư đã tỉnh rồi, nhưng mà. . . . . .”
“Nhưng mà cái gì?” Tiêu cẩn du thúc giục, nghe Cửu đệ đã tỉnh , hắn
nên cao hứng mới đúng, chẳng qua tại sao tim hắn lại lo lắng không thôi, thậm chí còn khẩn trương hơn hồi nãy.
nước mắt nàng không ngừng rơi xuống, chốc lát khóc thành tiếng, lê
hân nhắm mắt lại, che đi đau đớn trong lòng, từ đó về sau, nàng không
phải là của hắn, cho nên, hắn không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784192/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.