Edit: Cynlia
Mọi người nhanh chóng đến xem. Áo vest của Phương Triển bị người phụ nữ kia túm chặt, nút áo đã bị kéo đến mức sắp bung ra, anh ta ra sức giữ lại, không ngờ người phụ nữ này lại dùng nhiều lực đến thế.
"Muốn chạy hả?" Hai mắt bà ta trợn tròn, gương mặt dữ tợn run lên bần bật, vóc dáng cao lớn vạm vỡ kia có thể hạ đo ván không ít đàn ông, "Đã giở thói sàm sỡ còn muốn quịt, đừng hòng!"
Mặt Phương Triển đỏ bừng, thật muốn đánh người mà, "Đầu óc bà có vấn đề à? Tôi suýt ngã nên mới phải vịn vào bà một chút thôi."
Thấy Quý Sênh Ca đang đi về hướng này, lòng Phương Triển càng thêm nôn nóng, "Buông tay! Bà buông tay cho tôi!"
"Còn lâu!"
Khách khứa càng tụ tập đông, người phụ nữ càng bạo dạn. Bà ta hất cằm kiêu ngạo, dùng năm ngón tay túm áo Phương Triển đến mức nhăn nhúm, "Tôi còn chưa lập gia đình, không thể để sự trong sạch bị cậu cướp đi như vậy được!"
"Bà....bà..." Phương Triển tức đến mức không nói nên lời.
Quý Sênh Ca đứng lẫn trong đám đông, nhìn người phụ nữ cố tình chuyện bé xé ra to, mày khẽ nhíu lại.
Một nam một nữ không ngừng to tiếng trước khuôn viên biệt thự. Cố Tái Thành nhìn đồng hồ, mím môi len vào nhóm người.
Bên ngoài đám đông, Ngu Uyển nghiêng đầu nhìn Phương Triển phía xa, nghi hoặc nói: "Phương thiếu không giống loại người như vậy."
Tay Cố Duy Thâm kẹp một điếu thuốc lá, chậm rãi nhả một vòng khói lượn lờ trong bóng đêm, "Biết người, biết mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-sung-vo/746940/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.