Chiến trường biên giới Nam Đô dần đi vào hồi kết. Thiên địa dị tượng càng trở nên phức tạp, biến hóa khôn lường. Yêu tộc chủ động rút quân lùi trận doanh về sau ba mươi dặm. Nhân tộc bảo vệ được tuyến đầu nhưng tổn thất nặng nề phải lùi về sau năm mươi dặm thành trì.
Sa trường biển máu, khói lửa ngập trời, chợt thấy bóng dáng thiếu niên to lớn cõng trên vai một thân xác trung niên, đôi mắt hắn vô hồn lê từng bước nặng nhọc.
"Vì sao... Vì sao?" Hắn gào lớn, ngã quỵ trên nền tuyết nhiễm đỏ, gương mặt ngập tràn nước mắt.
Hắn đặt thân xác phụ thân giữa cổng thành trì, đao giắt ngang hông vung ra, đao quang chói sáng cắt nát lá cờ hiệu treo trên đỉnh thành trì. Khí tức xung quanh ba động, cuồn cuộn như sóng biển chảy vào trong thân thể thiếu niên cao lớn, đôi mắt hắn đỏ lừ, khóe môi chảy ra một dòng máu đen. Hắn nhìn vào hư không trước cổng thành trì, kiên trì tăng lên nội lực, đao quang quay xung quanh mang theo kình khí chân động mấy trăm trượng, khói bụi bay mịt mù.
"Triệu khách mạn hồ anh. Ngô câu sương tuyết minh. Ngân an chiếu bạch mã.Táp đạp như lưu tinh Thập bộ sát nhất nhân. Thiên lý bất lưu hành!*"
Tiếng ngâm vang xa hùng mạnh ẩn đầy sát cơ trùng điệp khiến những kẻ trong thành trì không lạnh mà run.
Nhất đao phân thiên địa. Nhị đao diệt sa hà. Thiếu niên biến nguyên khí hùng mạnh trở thành một đao ảnh to lớn khủng bố. Quấn quanh lưỡi đao là phù văn sáng chói, đao quang xé rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lac-tran-ai/1722229/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.