Một ngày trôi qua,Tình Phi chậm rãi mở mắt, cảm giác toàn thân tràn trề khí lực mười phần, đứng trước giường muốn vận động. Tình Phi một thời gian dài nằm trên giường, kinh mạch tắc nghẽn, đan điền bị phong bế không tránh khỏi có chút uể oải. Tình Phi mở cửa phòng, bên ngoài tuyết đã ngừng rơi, hơi lạnh ập vào mặt khiến nàng hít hà một hơi.
Tình Phi đứng trong nền tuyết trắng, mai tứ quý nở đỏ thẫm, trúc xanh thấp thoáng sau màn tuyết, nội viện phong cảnh đẹp mắt khiến nàng có chút cảm thán. Nhân sinh đúng là kỳ diệu, một cô gái như nàng suốt ngày quanh quẩn trong nhà, cắm mặt với máy tính sớm đã quen thành thói, nào biết tận hưởng cuộc sống là gì. Nghĩ đến đây trong lòng bất giác quạnh quẽ, không tự chủ được mà nhớ đến nam nhân đeo mặt nạ bạc kia, tia bi thương rất nhanh vụt qua rồi bị nàng xua đi.
"Mặc kệ là kiếp này hay kiếp trước. A Ngưng, nếu ta đã là ngươi thì ta nhất định sẽ thay ngươi sống một cuộc sống thật sảng khoái, thoải mái." Tình Phi nắm tay biểu lộ quyết tâm.
Ngay sau đó liền thấy được một cô nương mặc y phục màu xanh sẫm đứng trong sân nội viện vặn vẹo thân người, chân tay lúc duỗi lúc cong, lúc lại bày ra tư thế vô cùng kỳ lạ. Tình Phi gọi nó là công pháp dưỡng sinh có chút tương tự với yoga ở hiện đại. Tuy nhiên nàng kết hợp với phương pháp thổ nạp hấp thu nguyên khí luyện công mà Mạnh lão chỉ cho mình, một hồi vận động nguyên khí xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lac-tran-ai/1722228/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.