Hà Nguyên nâng tay đẩy mắt kính, lại cẩn thận kiểm tra báo cáo trong tay, sau đó quan sát chàng trai tuổi trẻ ngồi đối diện cười rất hợp lòng người.
“Hà bác sĩ, thế nào?”
Hà Nguyên buông bản báo cáo trong tay, theo nghề y gần ba mươi năm, rất ít gặp phải tình huống này.
“Chàng trai thân thể tố chất rất tốt!” Hà Nguyên cười rất từ ái, nhẩm lại cũng có chút xúc động mà nói: “Bây giờ tuổi trẻ mọi người đều không có chút ý thân thể khoẻ mạnh, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tật xấu. Nhìn kết quả kiểm tra của cậu, các phương diện đều tốt, hằng ngày chắc rất chú ý rèn luyện nhỉ!”
“Dạ, thân thể là tiềm lực căn bản, không có thân thể tốt làm sao có thể mang tới hạnh phúc cho gia đình được?”
Hà Nguyên không hề che dấu khen ngợi của mình: “Chàng trai nói rất đúng, nếu thân thể không tốt, người thân vẫn là người lo lắng cho bản thân mình nhất.”
“Hà bác sĩ thực sự là gương mẫu cho tuổi trẻ chúng cháu, không chỉ có sự nghiệp thành công, đối với gia đình cũng hết lòng hết dạ, chúng cháu làm sao có thể trở thành người như Hà bác sĩ được đây!”
Hà Nguyên cười rất thoải mái, vui tươi hớn hở thuận miệng nói: “Tiểu tử như cậu cũng rất tốt đó, tôi thấy cậu cũng là một nhân tài gương mẫu, nói vậy vợ cậu cũng rất hạnh phúc”
“Hà bác sĩ bác quá khen, cháu còn chưa kết hôn đâu… Hà bác sĩ, bác cảm thấy…. cháu như vậy, làm con rể bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-la-tinh-yeu/2117348/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.