Người đàn ông đó miệng liên tục lẩm bẩm bốn chữ, mắt vẫn nhìn vào An Tịnh Nhã hoảng sợ.
"Oán niệm quá nặng....Oán niệm quá nặng."
An Tịnh Nhã nghe có tiếng người ở gần, ngước lên nhìn, nhưng chỉ là nhìn vào khoảng không đen tối. Ngược lại lúc An Tịnh Nhã ngước mắt lên nhìn, người đàn ông kia trực tiếp bị doạ sợ ngã ngồi bệch xuống đất.
Cao Minh Thành đi mua kẹo bông và kem trở lại, nhìn thấy một màn này liền biểu cảm khó hiểu bước đến.
"Anh có sao không?"
Người đàn ông quay ra nhìn Cao Minh Thành, hai mắt trợn to sau đó liền lăn ra đất xỉu. Cao Minh Thành sững lại, anh còn chưa có làm gì mà.
Người đàn ông vừa mở mắt, nghiêng đầu bên phải liền thấy An Tịnh Nhã đang hướng mắt vào nhìn, giật mình lùi lại ngẩng mặt lên liền thấy Cao Minh Thành đứng sừng sững trước mặt, vì vậy trực tiếp ngã về sau.
"Sao thế?"
An Tịnh quơ tay về phía trước hỏi. Cao Minh Thành đưa tay ra kéo người đàn ông kia trở lại ghế, nhìn lại An Tịnh Nhã dịu dàng nói.
"Không sao. Là anh ta tỉnh lại rồi."
An Tịnh Nhã gật đầu một cái như đã hiểu thu tay về. Người đàn ông lúc này nhìn Cao Minh Thành cùng An Tịnh Nhã đã không còn biểu hiện sợ như vừa rồi nữa.
"Biểu cảm giống như anh gặp phải mà ma vậy."
Cao Minh Thành ngồi xuống ghế đối diện, tay đưa ra nhéo một ít kẹo bông gòn trên tay An Tịnh Nhã ăn.
Người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926378/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.