Chương trước
Chương sau
Đến đạo diễn cũng bị lượng người xem làm cho bất ngờ đến tròn hai mắt, lượng nguồn xem liên tục nhảy tăng, cuối cùng.... vượt....vượt kỷ lục bốn năm trước của một ảnh hậu nổi tiếng. Hơn nữa là vượt trong hai tiếng đầu tiên phát sóng, cũng vượt kỷ lục sáu tiếng trước đó của ảnh hậu kia.

Thật... kinh khủng.

Đạo diễn không khỏi cảm thán.

Còn hot hơn cả ảnh hậu và ảnh đế.

An Tịnh Nhã lại không quan tâm nhiều đến vậy, cô tham gia chương trình không phải để nổi tiếng, cũng chẳng phải để hút fan.

An Tịnh Nhã tự nhiên đưa mắt nhìn sang bên cạnh, Hàm Họa Y chật vật cuốc đất để tạo lên một luống khoai.

"Có cần giúp một tay không...Hàm tiểu thư."

An Tịnh Nhã cười như không cười cúi xuống, lời nói rất tự nhiên, nhưng ánh mắt ơ khóc nhìn của Hàm Họa Y.... cô rõ ràng là đang mỉa mai.

Hàm Họa Y bùng nổ rồi, không tra lời, bùng nổ cuốc đất, động tác còn rất nhanh, còn suýt nữa quốc trúng chân. Hàm Họa Y lại chẳng thèm để ý, hăng say cuốc đất, cuốc đến mức trong đầu chỉ vang vang câu nói.

"Hàm Họa Y, cô là kẻ thua cuộc, cô mãi mãi không bao giờ thắng được tôi đâu. Ha Ha Ha...."_

An Tịnh Nhã đưa tay cản hành động cuốc đất của cô ấy lại, Hàm Họa Y lại vùng ra, còn hùn tợn trừng mắt nhìn An Tịnh Nhã giống như ắp lao vào đánh nguội tới nơi.

Đạo diễn bên kia chớp mắt thấy không ổn định lên tiếng cho dừng lại để nhường phần cho phần quảng cáo thì lại thấy ánh mắt An Tịnh Nhã nhìn chằm chằm mình, còn hơi gật nhẹ đâu một cái.

Đạo diễn run run ngồi xuống vẫn tiếp tục cho quay.

......"Đạo diễn, trong lúc quay nếu biểu hiện của Hàm Họa Y không tốt, mong rằng ông có thể không cắt cảnh quay mà vẫn cho tiếp tục."

Đạo diễn kinh ngạc không hiểu.

An Tịnh Nhã mỉm cười quy tắc, "Lý do thì không thể nói được, nhung mong rằng yêu cầu này đạo diễn sẽ đáp ứng."......

Đạo diễn thở dài thườn thượt. Biết thế đã không chấp nhận lời yêu cầu tham gia chương trình của Hàm Họa Y, thật là một đống rắc rối. Nhưng khi đạo diễn nhìn đến con số người xem, chẹp miệng thở dài lần hai. Mời cũng rất tốt.

Đạo diễn nhìn ra mâu thuẫn giữa hai người, khán giả xem chương trình mắt cũng không phải để trưng.

"Sao tôi có cảm giác giữa hai người này có điều gì đó....khó giải thích.... "

"Lầu trên không cô đơn. Nhìn như có mâu thuẫn lớn vậy."

"Ánh mắt của Hàm Họa Y khi nhìn đến Cao tổng phu nhân giống với ánh mắt khi tôi nhìn tình địch của mình."

"+1"



"Ai đó ở giới thượng lưu có thể ban tý phước giải thích quan hệ của hai người này không."

Có người còn làm một bài phân tích tỉ mỉ.

An Tịnh Nhã là vợ của Cao tổng, Hàm Họa Y lại nhìn An Tịnh Nhã với ánh mắt thù địch. Liệu có phải đây là ánh mắt giành cho người đã cướp tình yêu của đời mình không??? Nói vậy có khi nào ...Hàm Họa Y và Cao tổng lúc trước từng có giai đoạn yêu nhau không???

Bài phân tích này rất được dân mạng hưởng ứng, liên tục like like.

Chương trình lên hot search, tên An Tịnh Nhã cũng lên hot search, Cao Minh Thành lên hot search, Hàm Họa Y lên hot search.

Trực tiếp lọt top 10 hot search, còn chưa có dấu hiệu suy giảm nhiệt.

.......

Ở một vùng ngoại ô đang có một cảnh quay quảng cáo nước hoa.

An Hi Văn bước đến ghế nghỉ, nhận chai nước của trợ lý, uống một hớp rồi nỏ xuống, liếc mắt nhìn xung quanh.

An Hi Văn đã nhận ra, từ lúc cô quay xong luôn có người đưa mắt nhìn cô, đến lúc cô nhìn đến liền cội vàng quay mặt đi, ai nấy đều cầm điện thoại bàn tán.

An Hi Văn suy nghĩ xem dạo gần đây bản thân có làm gì không đúng không. Nhíu mày, không có làm gì mà.

An Hi Văn liếc mắt hạ giọng gọi trợ lý của mình đến hỏi.

Trợ lý là một cô gái khá cứng ngắt, còn nghiêm túc. Nghe An Hi Văn hỏi có phải trên mạn đang bàn tán gì về cô không, biểu hiện đầu tiên của cô ấy là đảo mắt mở điện thoại ra nhìn xem có cuộc gọi nhỡ nào không. Nếu như thật sự có chuyện xảy ra liên quan đến An Hi Văn, quản lý đã gọi ngay cho cô rồi.

Trợ lý lắc đầu nói không phải.

An Hi Văn nhíu mày nói đưa điện thoại. Trợ lý nghiêm túc, "Sắp quay tiếp rồi."

An Hi Văn càng nhíu mày khó chịu, hạ giọng nói đưa. Lúc này trợ lý mới lấy điện thoại của cô ta ở trong túi ra.

An Hi Văn nhanh chóng lên mạng, đập vào mắt là một đống hình ảnh của An Tịnh Nhã, còn đều là ảnh hôm trước ăn mặc kinh diễm xuất hiện trong bữa tiệc của cô. Bên cạnh đó còn có ảnh hôm nay quay chương trình, bộ quần áo lao động nhạt màu và chiếc nón tre hơi mới được đội trên đầu, trong ảnh An Tịnh Nhã đang cười rất tươi.

Hơn nữa nhìn top10 hot search, có một nửa là tên An Tịnh Nhã. An Hi Văn cau mày lướt xem những bình luận tương tác cao, càng đọc càng hung tợn mà bật dậy.

Trợ lý mắt nhìn thấy các nhân viên đưa mắt nhìn về bên này liền thấp giọng nhắc nhở.

"Văn Văn, kiềm chế một chút, ngồi xuống đi."

An Hi Văn đưa mắt nhìn xung quanh, mọi người lại đưa mặt đi nhìn hướng khác.



Điện thoại trong tay An Hi Văn dường như sắp bị bóp nát đến nơi rồi. Vậy mà có thể so sánh cô ta với An Tịnh Nhã, còn đều khen ai An Tịnh Nhã xinh đẹp hơn.

Cái đứa con hoang sao có thể so sánh được với cô chứ??!

An Hi Văn bóp chặt điện thoại trong tay nghiến răng ken két.

Về điểm này An Hi Văn quả thật không thể so với Angel. Ít ra Angel sau khi thấy An Tịnh Nhã được tung hô như vậy, đáy mắt ánh lên tia ngoan độc, nhưng cũng che giấu rất giỏi, hoàn toàn không nhìn ra là cô ta đang ghen tức. Sau đéo còn bật cười một tiếng giễu cợt.

Angel đang quay phim ở phim trường, lúc này vừa quay xong một cảnh thì nhìn thấy những tin tức này, nhưng sau đó lại nhận được điện thoại của Albert. Không biết bên kia nói cái gì, mọi người cũng chỉ thấy Angel đứng bật dậy từ trên ghế, gương mặt hiện lên sự hoảng hốt, sau đó nói một câu, " Tới ngay". Quay người bỏ đi.

Mọi người xì xào bàn tán xem có chuyện gì. Trợ lý của Angel là một cô gái người nước ngoài, thấy Angel như vậy chỉ có thể đến nói với đạo diễn rời cảnh quay của Angel sang hôm khác.

Angel là diễn viên có thực lực thật sự, diễn rất giỏi, đều một lần là qua. Đạo diễn với người giỏi rất nhân từ nói không sao.

Đến khi trợ lý chạy ra đến nơi thì Angel đã lái xe đi mất. Trợ lý mặt nghệt ra như ngỗng không hiểu là có chuyện gì.

Angel sau khi lên xe liền kết nối tai nghe bluetooth, gọi cho Albert. Còn chưa đợi Albert alo một tiếng cô ta đã lên tiếng trước rồi.

"Nói rõ."

Ở bên kia Albert cười trầm thấp một tiếng, " Chị vội cái gì chứ? Đừng có nói với tôi hiện tại chị đang trên xe lái đến sân bay đấy nhé."

Albert vốn chỉ là nói trêu, nhưng đầu bên kia lại im lặng không đáp lại, Albert thốt lên đầy kinh ngạc.

"Thật à!!?"

"Tôi không có nhiều thời gian nói chuyện nhảm với cậu."

Biết là Angel tức giận rồi, Albert cũng không thật sự chọc nữa, nói thẳng vào vấn đề.

"Hôm nay tôi đến bệnh viện có việc, lúc đi ra thấy Cao Minh Thành dẫn theo vài người đến phòng giam đốc của bệnh viện, tôi thấy nghi ngờ nên sau đó đi theo, thấy họ đến phòng tài liệu và phòng an ninh xem camera."

"Cao Minh Thành.... anh ấy ở bên Mỹ????,"

Vừa lúc đèn đỏ Angel giẫm phanh dừng lại. Angel nhìn đồng hồ, hiện tại hiển thị hai giờ chiều, vậy bên Mỹ là tám giờ sáng. Sao...hôm qua rõ ràng Cao Minh Thành còn ở trong nước, sao sáng nay đã ở nước ngoài rồi.

Albert nghe vậy liền cao giọng.

" Chị không biết anh ta sang Mỹ sao??"

" Cậu có nghe được bọn họ nói chuyện không?" Angel vừa đánh tay lái vào bãi đỗ sân bay, vừa hỏi.

"Không. Anh ta .....Chị à, anh ta đến sở cảnh sát." Albert đưa mắt nhìn qua cửa kính xe, Cao Minh Thành bước xuống xe, theo sau là hai người đàn ông mặc đồ đen, một trước một sau bước vào sở cảnh sát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.