Ba người mua xong đồ liền đi vào một nhà hàng nhỏ ở tầng cao nhất trung tâm mua sắm. Sau đó cùng nhau chọn món, nói chuyện phiếm đợi thức ăn lên.
Vương phu nhân nhìn quanh một vòng nhà hàng cảm khái, "Nơi này làm ta nhớ đến một chuyện nhiều năm về trước."
An Tịnh Nhã nói cảm ơn phục vụ, hướng Vương phu nhân hỏi, "Là chuyện gì vậy ạ?"
"Nói nhỏ cho con nghe. Ta lúc trước cũng đi trung tâm mua sắm, gặp phải nhóm khủng bố."
"Có khủng bố sao?"
"Ài, ta không nhớ chính xác là năm nào, nhưng tầm hai mươi năm năm, hai mươi sáu năm về trước. Ở Cổ Lạc Thành có nhóm người khủng bố xông vào trung tâm mua sắm bắt toàn bộ người làm con tin." Nói đến đây Vương phu nhân liền bật cười, "Lúc sau bọn họ bắt được ta, biết ta là vợ của đại soái, vậy là hành ta một trận."
"Phu nhân lúc đó chắc là sợ lắm."
Tần An An vừa nghe đến đây liền bật cười. An Tịnh Nhã không hiểu quay sang nhìn cô.
Tần An An trước nhìn mẹ vợ mình, thấy bà cũng không muốn giấu giếm gì, ngược lại là bộ dáng ngượng ngùng cúi đầu xuống ăn. Đưa mắt nhìn xung quanh, thấy những bàn xung quanh không có ai ngồi, cũng sẽ không có người nghe được, liền ở cạnh An Tịnh Nhã nói nhỏ.
"Mẹ tôi lúc trước ở trong giới sát thủ rất có danh tiếng, còn là con gái của ông trùm mafia. Năm đó gặp khủng bố, về sau mẹ nói lúc đó không sợ, ngược lại được dùng súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926204/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.