Chương trước
Chương sau
Sau khi Cao Minh Thành rời đi, trong căn biệt thự vốn im ắng, chỉ một lúc sau, tiếng đổ vỡ, tiếng la hét cứ đan xen nhau vang lên. Cơn phẫn nộ của Angel, không ai cản được, càng không dập được. Đôi mắt của cô gái với cái tên là thiên thần, trong nháy mắt đỏ ngầu như máu, nội tâm phẫn nộ dữ dội như một con ác quỷ.Cao Minh Thành quay trở lại bệnh viện, mẹ anh đã quay về nghỉ ngơi, hiện tại trong phòng yên tĩnh, chỉ còn An Tịnh Nhã nằm trên chiếc giường trắng lạnh lẽo chưa tỉnh. Cao Minh Thành vén chăn nằm lên giường, hai mắt ươn ướt lại đỏ lên, ôm lấy người con gái mà bản thân đã bỏ lỡ không biết bao nhiêu lần vào lòng, sau đó lại hôn lên khắp mặt và mái tóc cô, cuối cùng gục xuống hõm cổ cô, cả người đều run lên.

"Nhã Nhã, chúng ta kết hôn nha. Anh muốn tổ chức lại lễ cưới cho em, một lễ cưới trọn vẹn. Lần này em thích tổ chức ở đâu, trong nước hay nước ngoài? Em thích biển không? Còn có, em thích mặc kiểu váy cưới nào? Đợi khi nào em bình phục, chúng ta kết hôn lại lần nữa, nha em."

Cao Minh Thành thầm thì bên tai An Tịnh Nhã, giọng nói ấm áp, bàn tay to lớn ôm chặt cô trong lòng, ánh mắt dịu dàng lại tràn đầy yêu thương.

An Tịnh Nhã vẫn chưa tỉnh, hoàn toàn im lặng không đáp lại lời Cao Minh Thành. Nhưng để ý sẽ thấy, trong một khoảnh khắc, lông mày cô đã nhíu lại.

Cô là thật sự chưa tỉnh không biết gì, hay là nghe hiểu nhưng lại chần chừ không đáp lại.

Hai người họ là những nhân vật chính trong câu chuyện của quá khứ, nhưng tiếc rằng họ đều không mang ký ức của quá khứ. Họ nhặt nhặn từng chút một ký ức quá khứ từ lời của người khác và chắp vá lại, nhưng câu chuyện vẫn mãi không hoàn chỉnh. Mãi không cho họ được đáp án mà họ cần.

Một đêm tuyết rơi là một đêm lạnh, bên trong căn phòng bật máy sưởi ấm áp, bên ngoài tuyết rơi không ngừng. Hai khung cảnh đối lập, giống như nội tâm con người cũng thường xuyên đối lập.

.....

Ngày hôm sau An Tịnh Nhã vẫn chưa tỉnh, mẹ Cao đến thăm cô, còn Cao Minh Thành lại phải đến công ty giải quyết công việc. Việc ở Peony, An Tịnh Nhã đã không thể quản lý được nữa, vì vậy giao cho Khang Dụ.

An Hi Văn cùng trợ lý của mình đi qua đám nhân viên trong công ty, nghe họ bàn tán xôn xao về việc tại sao An Tịnh Nhã lại đột nhiên rời chức giao lại cho tổng giám Khang.

An Hi Văn gọi trợ lý đến nói thầm, "Cô đi nghe xem có chuyện gì?"

An Hi Văn đến phòng làm việc của Lâm Thư Di ngồi đợi, tay cầm điện thoại lướt tin tức.

Lâm Thư Di vào phòng làm việc, thấy An Hi Văn đã tới thuận miệng hỏi một câu, "Hôm nay tới sớm vậy sao?"



An Hi Văn mắt không rời điện thoại gật đầu, sau đó hỏi, "Chị vẫn đang bồi dưỡng người mới sao? Chọn được ai chưa?"

"Chọn được một cô bé rồi, đi theo phong cách thanh thuần dễ thương cũng rất tốt, sẽ bớt gây rắc rồi cho chúng ta. Tính tình dễ bảo, không như Đông Phương Trúc, hại chúng ta đến chao đảo."

Nhắc đến Đông Phương Trúc, vụ việc của cô ta hai tháng trước bị An Tịnh Nhã bắt gặp ở đồn cảnh sát là rất bình thường, nhưng vừa ra khỏi đồn cảnh sát, phong viên lại từ đâu ập đến. Đông Phương Trúc không kiểm soát được mình, ra tay đánh phóng viên.

Đông Phương Trúc là diễn viên tuyến hai, có thể nói là nổi tiếng nhất so với các nghệ sĩ khác, lại được quản lý vàng dẫn dắt, nên rất được để ý, đồng thời tài nguyên đưa đến cũng đều là tài nguyên tốt. Nhưng chỉ cần một sai lầm, tất cả đều đi tong hết. Uống rượu lái xe gây tai nạn, sau đó lại đánh phóng viên. Vụ này như An Tịnh Nhã đã nói lúc trước, vì Lâm Thư Di không báo về công ty, nên công ty im lặng không giải quyết. Sau đó gần một tuần, bất ngờ có video Đông Phương Trúc bị đánh ghen tập thể. Nội dung video chủ yếu là vừa đánh vừa chửi Đông Phương Trúc là tiểu tam, giật chồng người khác. Vì vậy vụ việc Đông Phương Trúc bị bao dưỡng hot cả một thời gian, khiến Lâm Thư Di cũng bị ảnh hưởng. An Hi Văn vì có bối cảnh nên không bị ảnh hưởng gì, nhưng đi ra ngoài đối diện với các nghệ sĩ khác vẫn rất ngượng ngùng.

Trợ lý của An Hi Văn rứa nhanh đã quay trở lại, nói nhanh những gì mình nghe được.

"Là thay đổi tổng giám đốc của công ty, Khang tổng hiện đang là người điều hành, còn Cao tổng phu nhân thì đã rời chức."

"An Tịnh Nhã rời chức? Cô vó nghe chính xác không?"

Trợ lý gật đầu đảm bảo, "Khoảng chút nữa là sẽ đăng tin này lên trang web chính của công ty."

An Hi Văn và Lâm Thư Di đưa mắt nhìn nhau.

An Tịnh Nhã đột nhiên rời chức, là âm mưu, hay là ....

Tối hôm đó về đến nhà, An Hi Văn liền nói chuyện này cho mẹ mình.

An phu nhân suy nghĩ một chút rồi nói, "Con nhỏ đó vào công ty vốn là muốn hại con, bây giờ lại đột nhiên rời chức,... Chuyện này có hai khả năng, một là An Tịnh Nhã có âm mưu lớn, hai là...."

An Hi Văn nhìn mẹ mình, thấy bà không nói ra liền tiếp lời, "Là cô ta bị Cao Minh Thành đá rồi."



"Tuy nhìn khả năng thứ hai có vẻ không khả quan, nhưng là điều dễ xảy ra nhất. Còn trường hợp thứ nhất rất khó, An Tịnh Nhã rời công ty sẽ rất khó làm khó được đến con."

Hai người một trước một sau nói chuyện ở phòng khách, An Thẩm tan làm rất nhanh đã đi vào nhà. Kỷ Ái Hà liếc nhìn An Thẩm, không nói gì.

Từ sau việc lần trước đến Mạc gia nghe được sự thật, Bách Di Giai mà bọn họ tưởng như nghèo hèn, vậy mà lại là tiểu thư mất tích của Mạc gia. Kỷ Ái Hà biết rõ trong lòng An Thẩm nghĩ cái gì, vì vậy tối hôm đó cả hai liền cãi nhau. Từ lúc đó, quan hệ của hai người cũng xấu dần đi.

An Hi Văn cũng đã nghe được chuyện kể lại từ mẹ mình, trong lòng lại oán giận An Tịnh Nhã hơn. Nhưng cô ta hiểu rõ, hiện tại không phải là lúc để chiến tranh lạnh với An Thẩm.

An Tịnh Nhã hiện tại có thân phận, mà ba cô ta, đối với người đàn bà kia trước giờ chưa từng hết nhung nhớ, vì vậy việc An Tịnh Nhã có thể được thừa hưởng tài sản là rất cao. Nếu lúc này mà cô ta ngu ngốc gây chiến tranh lạnh, vậy chẳng khác gì từ bỏ quyền thừa kế của mình.

Vì vậy thấy An Thẩm trở về, An Hi Văn liền vui bể gọi ba, lại chủ động chạy đến bóp vai cho ông. Sau đó liền dùng giọng điệu làm như thuận miệng nói, "Haizz, hôm nay công ty con lại thay đổi người điều hành, còn em gái đã lại đột nhiên rời chức rồi, không biết lừ có chuyện gì xảy ra nữa."

An Thẩm gần đây đang làm một dự án lớn, công việc chất đống hàng ngày, vô cùng mệt mỏi. Về đến nhà thấy con gái lớn biết điều như vậy cũng rất hài lòng, nghe đến việc con gái lớn vừa nói, liền mở mắt ngồi thẳng dậy.

"Chuyện con vừa nơi có thật không?"

An Hi Văn rút điện thoại ra, vào trang web chính của công ty, đưa điện thoại ra cho An Thẩm xem.

"Ba xem, công ty con cũng ra thông báo chính thức rồi. Giám đốc Khang Dụ sẽ lên đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc. Tiểu Nhã đột nhiên từ chức, không biết là có chuyện gì xảy ra không nữa."

An Thẩm nhìn chằm chằm vào thông báo, sau đó nói, "Chắc là chán rồi."

An Hi Văn liếc mắt nhìn ông, không nói gì.

Việc An Tịnh Nhã nhập viện, ngoại trừ người trong nhà ra thì không có ai biết. Ngay cả Khang Dụ khi nhận được thông báo này của công ty cũng hết hồn không tin vào mắt mình, cũng không nghĩ ra được lý do vì sao phu nhân tràn đầy nhiệt huyết lại đột nhiên từ chức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.