Sau khi Cao Minh Thành rời đi, trong căn biệt thự vốn im ắng, chỉ một lúc sau, tiếng đổ vỡ, tiếng la hét cứ đan xen nhau vang lên. Cơn phẫn nộ của Angel, không ai cản được, càng không dập được. Đôi mắt của cô gái với cái tên là thiên thần, trong nháy mắt đỏ ngầu như máu, nội tâm phẫn nộ dữ dội như một con ác quỷ.Cao Minh Thành quay trở lại bệnh viện, mẹ anh đã quay về nghỉ ngơi, hiện tại trong phòng yên tĩnh, chỉ còn An Tịnh Nhã nằm trên chiếc giường trắng lạnh lẽo chưa tỉnh. Cao Minh Thành vén chăn nằm lên giường, hai mắt ươn ướt lại đỏ lên, ôm lấy người con gái mà bản thân đã bỏ lỡ không biết bao nhiêu lần vào lòng, sau đó lại hôn lên khắp mặt và mái tóc cô, cuối cùng gục xuống hõm cổ cô, cả người đều run lên.
"Nhã Nhã, chúng ta kết hôn nha. Anh muốn tổ chức lại lễ cưới cho em, một lễ cưới trọn vẹn. Lần này em thích tổ chức ở đâu, trong nước hay nước ngoài? Em thích biển không? Còn có, em thích mặc kiểu váy cưới nào? Đợi khi nào em bình phục, chúng ta kết hôn lại lần nữa, nha em."
Cao Minh Thành thầm thì bên tai An Tịnh Nhã, giọng nói ấm áp, bàn tay to lớn ôm chặt cô trong lòng, ánh mắt dịu dàng lại tràn đầy yêu thương.
An Tịnh Nhã vẫn chưa tỉnh, hoàn toàn im lặng không đáp lại lời Cao Minh Thành. Nhưng để ý sẽ thấy, trong một khoảnh khắc, lông mày cô đã nhíu lại.
Cô là thật sự chưa tỉnh không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926167/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.