Khoảng bốn ngày sau Hàn Đông Đường muốn xuất viện nhưng cô không cho phép, thế là hắn phải ở lại bệnh viện gần nửa tháng.
Một ngày của hắn trôi qua như mọi ngày bình thường, xử lia văn kiện, mở họp qua video, giải quyết ít chuyện trong Hắc đạo, cùng một việc nữa...
Là nhớ bác sĩ Phương.
Bâc sĩ Phương của hắn tránh mặt hắn một cách tối đa nhất có thể, nhưng mỗi lần Hàn tổng nhớ lại nụ cười khi ấy của cô thì cảm thấy chờ đợi như thế này cũng là một trải nghiệm.
Công việc ở Hàn thị chất thành đống, mà hắn lại không có tâm tình giải quyết, vậy là chỉ tội cho Tần Liên ngay cả ăn cơm cũng vội vội vàng vàng.
Hai tuần trôi qua trong yên bình, Phương Mộc Tĩnh chỉ đến xem hắn vài lần, sau đó liền giao phó lại cho trợ lí nhỏ. Mà cô cũng khá bận rộn trong khoảng thời gian này, lại thêm một sự thay đổi về tâm lí khiến cô càng muốn dành nhiều thời gian làm việc hơn.
Ngày xuất viện, cô chỉ đến giúp hắn kiểm tra sơ lược, sau đó cũng không về cùng hắn.
Cô vẫn còn việc phải làm, lịch phẫu thuật vẫn còn kéo một hàng dài kia kìa.
Trước khi lên xe, hắn dặn:
" Tối khi nào về thì nhắn cho tôi, tôi bảo Tần Liên đến rước em."
Cô không thể làm gì ngoài gật đầu đồng ý. Hắn mỉm cười hài lòng, khẽ xoa đầu cô. Nhìn theo người đàn ông đang lên xe, trong mắt cô tràn ra vô số thứ, trong đó có cả tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-anh/2476927/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.