"Đúng vậy, động lòng thật rồi. Làm sao bây giờ?"
Hàn Đông Đường vốn không mong ước gì nhiều, nhưng sau khi nghe cô nói thì ngẩn ra, một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.
Cô vừa nói...cô động lòng?
Hắn không nghe lầm?
Cô động lòng rồi?! Cô cũng có tình cảm với hắn?
"Em...nói gì?" Dường như không tin những gì mình vừa nghe thấy, hắn hỏi lại.
Cô mỉm cười, chủ động dịch người lại gần hắn, đôi mắt lấp lánh như chứa cả bầu trời:
"Em nói...em động lòng rồi, phải làm sao đây?"
Nghe những lời ấy, tim Hàn Đông Đường nhảy thịch lên, sự vui mừng dưới đáy lòng dâng lên, dần khuếch trương ra, ngay cả khóe miệng cũng cong lên thật cao.
Hắn không thể diễn tả cảm giác lúc này của mình, hắn vừa thấy vui mừng, vừa cảm thấy lẽ ra nên thế, thậm chí, lúc cô nói ra lời đó, hắn còn vui hơn kí được một hợp đồng trăm triệu.
Cuộc sống của hắn quá tối tăm, từ nhỏ đến lớn chưa hề biết yêu thích thứ gì, bởi vì thứ không có được mới có thể mong ước, mà hắn, từ khi hiểu chuyện đã phải tiếp xúc với những thứ mà những đứa trẻ cùng lứa chỉ thấy trong phim ảnh. Khi bọn chúng được đi công viên, xem phim hoạt hình, được ăn bánh kẹo, thì hắn lại phải chịu những trận đòn roi, trải qua huấn luyện tàn khốc, rèn luyện cho hắn sự vô cảm, mài mòn đi tuổi thơ đầy nhiệt huyết của hắn, mà hắn lại không có cơ hội lựa chọn.
Đến khi trưởng thành, hắn tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-anh/2476925/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.