“Vậy hóa ra con là Lục Thiếu Tá sao?”
Hạ Lam vẻ không thể tin được hỏi lại.
“Vâng.”
“Ôi… nhân vật lớn thế này mà giờ bác mới biết. Thật là…”
Bà nhìn mọi thứ xung quanh lại tỏ ra bất đắc dĩ.
“Con thông cảm, nếu biết trước bác chắc chắn sẽ chuẩn bị mọi thứ chu đáo hơn.”
Hạ Lam giống như thay đổi một trăm tám mươi độ. Lúc này bà chợt cảm thấy con gái mà gả vào hào môn Lục Gia thì cũng tốt, cuộc sống ấm no không sợ thiếu thốn. Cũng may ban nãy bà không nói gì quá phũ phàng, mọi chuyện vẫn còn có thể tiến triển thêm.
“Như này đã là rất tốt rồi ạ. Con đến mà không báo trước mới là thất lễ, xin bác bỏ qua.”
“Được rồi, được rồi. Mau ăn cơm, ăn nhiều một chút.”
Nói xong, bà còn gắp một miếng thịt kho tàu vào trong bát của Lục Đông Phong. Lục Đông Phong vui vẻ cảm ơn. Cứ thế không khí bữa ăn trở nên rất náo nhiệt vì sự nhiệt tình của Hạ Lam. Mà anh cũng rất ăn ý phối hợp với bà.
Hạ Kiều Nghi cảm giác mình tỉnh dậy thì giống như trở thành con riêng, nhìn hai người họ vui vẻ trò chuyện hết từ chuyện đời thường sang chuyện chính trị đối thủ của Lục Đông Phong… Có những cái tên cô cũng đã nghe qua và khá ấn tượng ở đời trước…
Lúc trước cô rất ghét cảm giác đang ăn cơm mà bên cạnh ồn ào. Có điều từ khi vào tù hằng ngày phải ăn chung với không biết bao nhiêu phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901291/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.