Cảm giác vừa nhột vừa tê rần rần khiến cho Hạ Kiều Nghi phải bật cười. Cô khẽ quát anh.
“Anh họ hàng nhà Lu Lu đấy à?”
Nói xong thì cô giật mình hốt hoảng. Nín bặt nụ cười.
Lục Đông Phong cũng phát giác ra điểm bất thường, anh ngừng lại động tác hư hỏng của mình. Ánh mắt nhìn cô trân trân. Hạ Kiều Nghi chột dạ, lẩn tránh ánh mắt anh.
“Nghi…”
Anh trầm thấp gọi tên cô.
“Hả?”
Cô vờ nhìn ra bên ngoài cửa sổ sát sàn để không phải đối diện với ánh mắt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm cô thế kia.
Giây sau anh liền nói:
“Lu Lu là ai?”
“Ơ?”
Nghe anh hỏi, Hạ Kiều Nghi ngớ cả người. Chưa kịp hình dung ra thì tên kia đã nghiêm mặt chất vấn.
“Ơ với a cái gì, em mau nói đi rốt cuộc Lu Lu là tên khốn nào?”
Người phụ nữ này, to gan lắm. Còn dám so sánh anh với tên khốn Lu Lu nào đó. Có biết là đàn ông rất không thoải mái khi bị so sánh kỹ năng giường chiếu với nhau không? Thế mà cô đã phạm phải sai lầm trời đánh này, đêm nay cô nhất định phải trả giá!
“…”
Hạ Kiều Nghi cứ u… a mãi không nói nên lời. Cũng tại vì cô không biết phải nói sao đây?
Lu Lu là tên của con chó con anh nuôi ở kiếp trước chứ làm gì có tên khốn nào ở đây?
Lu Lu là giống chó Pug. Năm cô hai mươi sáu tuổi ở kiếp trước, lúc ấy trong một ngày đông giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901249/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.