Nghe Trọng Trang My tâm sự đủ thứ chuyện trên đời, đúng lúc mẹ về nấu cơm. Cô và mẹ liền mời chị ta ăn một bữa cơm. Tưởng Trọng Trang My chê không ăn cơm gia đình bình thường ai ngờ chị ta đã nhận lời ngay còn cảm ơn rối rít. Lúc ăn thì nước mắt dàn dụa, vừa ăn vừa khóc rõ là thấy tội.
Mãi đến đêm muộn, Trọng Trang My mới tiếc nuối rời đi.
Hạ Kiều Nghi tiễn chị ta ra về, cô đứng dưới cổng nhà nhìn chiếc xe đi khuất rồi mới quay lại chỗ một chiếc xe khác đỗ gần đó. Hàn Triết nhìn cô đi tới, anh mở cửa xuống xe.
Hạ Kiều Nghi nhìn qua, thấy trong xe còn có Hàn Triết Mẫn thì khó hiểu hỏi:
“Hai người đến lúc nào vậy?”
“Lâu rồi.”
Hàn Triết Mẫn biết cô cuối tuần về nhà nên muốn xin Hàn Triết tới thăm cô, vậy mà lúc hai người tới thì thấy Trọng Trang My đã đến trước. Hàn Triết thì đặc biệt dị ứng với hai anh em họ Trọng kia cho nên thà ở dưới đợi còn hơn đi lên giáp mặt.
Lại không ngờ, Trọng Trang My tới một cái là ở luôn đến tận mười hai giờ đêm. Báo hại hai cha con Hàn Triết phải mua đồ ăn vặt lề đường ăn tạm chống đói. Ăn xong, con bé kia ngủ rồi nhưng Hàn Triết vẫn muốn gặp cô một chút trước khi về nên mới đợi tới tận bây giờ.
Cô khẽ trách:
“Vậy mà không gọi em.”
Hàn Triết mỉa mai:
“Em định để tôi lên đó nói chuyện với ‘bạn thân’ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901113/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.