Lục Đông Phong lắc đầu ngay:
“Không được, mẹ cố ý đính tên chiếc xe này cho em rồi. Không những vậy, mẹ còn phải đắn đo suy nghĩ chọn màu sơn cho chiếc xe… bé nhìn xem, xe đẹp thế này, mẹ cất công như này mà em không nhận, mẹ sẽ buồn lắm đó.”
Cô nhíu mày nhìn anh, đột nhiên nghiêm giọng:
“Lục Đông Phong, có phải anh đã giở trò gì đúng không?”
Không tự dưng mà người đang ghét cô lại có thể sẵn sàng tặng cho cô chiếc xe giá trị như thế được.
Nhưng quả thực, Lục Đông Phong khó lòng giải thích cho cô hiểu là vì bản tính ‘sĩ diện’ thích hơn thua của mẹ anh. Bà hẳn là vẫn chưa quên được ngày hôm đó, cô đã đăng ảnh dằn mặt bà.
Anh nói:
“Với kinh nghiệm bao nhiêu năm ngoài xã hội của em, em nghĩ anh có thể giở trò gì?”
Hic.
Bị hỏi ngược lại, Hạ Kiều Nghi đột nhiên nghẹn lời, cô thật không biết phải trả lời thế nào.
Lục Đông Phong ôm cô tới cửa nhà, hôn chụt vào má cô rồi nói:
“Thôi nào, đừng suy nghĩ lung tung nữa, mẹ cho em thì em cứ nhận. Em hãy cứ nghĩ bà là người phụ nữ nhiều tiền thích đầu tư cho con dâu đi.”
Cô khẽ đẩy anh ra, tay đã mở khóa nhà.
Hạ Lam đợi sẵn, nghe tiếng mở cửa bà chạy vội ra:
“Trời ạ, hai cô cậu này, tính bỏ bà già này đi trong ngày quan trọng thế này hay sao?”
Hai người vẫn chưa nói cho bà biết là về Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901036/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.