- Thần tiên tỷ tỷ…
Tiểu Trà rất muốn an ủi Thanh Dương nhưng không biết phải nói thế nào,cứ như vậy đứng tần ngần ở cửa một lúc lâu.
Mặc dù Tiêu Viêm rõ ràng là đang ôm con gái mình nhưng bị ánh mắt ngây ngô của Tiểu Trà nhìn chòng chọc khiến gã cảm thấy có hơi mất tự nhiên.Đặt Thanh Dương đã xỉn quắc cần câu nằm ngay ngắn lên giường,gã ngắc Tiểu Trà lại rồi nói:
- Chăm sóc con bé cho cẩn thận.
Tiểu Trà nhìn theo bóng lưng gã đi ra cửa,buột miệng hỏi:
- Đại ca thật sự đã chết sao?Cứ như vậy mà chết?
- …
Tiêu Viêm khựng lại một lúc,đầu không ngoảnh lại đáp:
- Mạng người chỉ rẻ mạt như vậy thôi.
Nói thì nói vậy nhưng kì thực lời của Tiểu Trà khiến gã có một linh cảm không lành.Nếu người khác thì không nói làm gì,cơ mà cái thằng nhãi u hồn bất tán đó lại chịu chết đơn giản như vậy à?Mặc dù thời điểm tên kia túm cổ áo hắn nhảy ra khỏi tửu lâu Tiêu Viêm đã thấy xương ngực của hắn bị dập nát,sinh mệnh ngàn cân treo sợi tóc.Cơ mà ai biết được có phải hắn đang giả vờ hay không,hoặc có thể Tiểu Dương đã cho hắn pháp bảo hộ mệnh nào đó mà ngay đến chính con bé cũng không nhớ.
Đi ngang qua Thí Kiếm Đình,Tiêu Viêm rất ngạc nhiên khi thấy đám đệ tử đang tập luyện chăm chỉ.À không,chính xác thì gã chỉ ngạc nhiên vì thấy thằng nhãi Ngạo Nam tập luyện chăm chỉ thôi.
Minh Thần vung kiếm hóa giải thế công của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924372/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.