- Nên ăn thế nào đây?Tốt nhất là ăn ngay cho nóng,còn hai quả tim thì băm nhỏ phơi khô ăn dần.
Gã ngồi xổm xuống phả hơi thở hôi tanh vào mặt Tiểu Trà:
- Mà khoan,nha đầu này da mỏng thịt mềm đem bóp vụn làm món khai vị thì hết xảy.
Tiểu Trà vẫn đang hôn mê hoàn toàn không hay biết bản thân đang gặp nguy hiểm.Tên quỷ quăng Minh Thần và Ngạo Nam vào một góc rồi sốt sắng vươn bàn tay xương xẩu về phía nàng.Cánh tay gã như kìm sắt tóm vào bả vai mang theo hơi lạnh đặc trưng của xác chết khiến cặp chân mày thanh tú của Tiểu Trà khẽ nhăn lại,thấp giọng kêu đau.
- Hey!
Thanh âm như sấm rền khiến tên quỷ thoáng dừng lại.Dừng lại không phải vì bị tiếng quát kia dọa sợ,mà bởi tò mò không biết kẻ nào dám to gan phá hoại chuyện tốt của gã.
- Hít~Hà~Hít~Chờ chút…Hít~Phew…
Hắn khom lưng chống gối thở phì phì một lúc rồi mới khập khiễng bước vào căn miếu:
- Nhà đẹp nhể.Xin lỗi vì đã chen ngang nhưng mấy đứa này không phải đồ ăn.Ngươi thả chúng đi có được không?
Tên quỷ ném Tiểu Trà ra phía sau rồi đứng ưỡn ngực dạng chân như đang bảo vệ kho lương thực,hất hàm hỏi:
- Ngươi là thằng nào?
Hắn nghe vậy thì khẽ nhăn mày,không kiên nhẫn nói:
- Bớt xàm ngôn.Sắp đến lễ cưới rồi ta không có thời gian chơi với ngươi đâu.Chỉ cần nói thả hay là không?
Tự dưng có thằng chạy vào hất đổ mâm cơm thì đến người thường còn nổi khùng nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924366/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.