Hắn mặc kệ nửa canh giờ hay nửa cơm giờ ,lẳng lặng đặt tay lên nút thắt của Khốn Tiên Thừng sau đó truyền linh lực vào .Một tiếng nổ nhỏ vang lên ,Khốn Tiên Thừng vốn đang siết chặt bỗng tháo lỏng sau đó lộp bộp rơi xuống sàn ,màu sắc xám xịt trông chẳng khác gì một cọng dây bình thường .
- Chỉ cần biết nguyên lý thì thứ gì cũng có thể tháo được .Đừng lo ,vài hôm nữa nó sẽ phục hồi thôi .
Khốn Tiên Thừng này là quà do Tiêu Viêm tặng nên hắn cũng không dám tác động quá nhiều ,ngộ nhỡ làm hỏng thì có trời mới biết cái tên cáo già ấy sẽ nghĩ ra cái thủ đoạn gì để trả thù .Mà dù có là thủ đoạn gì thì hiện tại hắn cũng không đủ sức tiếp nhận ,sự thật nó buồn thế đấy .
Tuy nhiên sau khi được cởi trói Thanh Dương vẫn nằm dài trên mặt đất khiến hắn thấy rất ngạc nhiên :
- Sao vậy ?Vẫn còn đau à ?
Thanh Dương uốn éo cái mông tránh khỏi bàn tay hắn ,thẹn thùng nói :
- Vi sư hơi mệt .Muốn nằm nghỉ một chút .
Người bị Khốn Tiên Thừng trói thông thường phải mất vài phút mới có thể khôi phục pháp lực .Chưa kể trong lúc mất pháp lực nàng còn giãy dụa các kiểu ,không mệt chết đã là may lắm rồi .
Trong mắt hắn lóe lên một tia hiểm ác ,ngón tay hung hăng chọt chọt vào người Thanh Dương ,lạnh lùng nạt :
- Sướng chưa ?Lần sau còn phát hiện nàng làm thế này thì đừng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924345/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.