"Tạm biệt, Mãn Mãn, tớ về đây" đứng trước ngôi nhà vừa quen vừa lạ, đã rất lâu ngôi nhà vẫn vậy, từ trong nhà ai đó tiến ra " Mãn Mãn con về à, sau con không nói với dì " chạy đến ôm Tiểu Mãn. Thời khắc đó lòng cô đã được sưởi ấm " sau dì lại về ạ, còn ba đâu ạ ". Giọng nói nhẹ nhàng, đầy an ủi " ông ấy vừa mới đi, dì ở đây dọn dẹp rồi mới rời đi ". Lòng cô hẫng một nhịp" dì không ở lại sau ". " Sau dì có thể rời đi, khi Mãn Mãn về được chứ ". Dứt lời dì Quyên nắm tay Tiểu Mãn vào nhà. " Nào mau ngồi xuống, để dì đi lấy ít mơ ". Cô nhìn quanh, nơi đây đã thay đổi rất nhiều thứ.
Dì Quyên: này Mãn Mãn mau ăn đi.
Tiểu Mãn: dạ, à mà dì mấy ngày dì sẽ rời đi.
Dì Quyên: dì tính ở lại hai ngày.
Tiểu Mãn: sau dì rời đi sớm thế ạ.
Dì Quyên: ở công ty còn nhiều việc lắm dì phải về, à mà ba con sắp kêu con đi xem mắt đó, dì không thể khuyên ba con được, haizz...
Tiểu Mãn: con biết tính khí ba con, ông ấy đã quyết thì không thay đổi được, à mà dì người xem mắt với con là ai ạ.
Dì Quyên: là con trai của tập đoàn Trương Thị.
Tiểu Mãn: có phải cậu ta tên Trương Nhan Chiếc không ạ.
Dì Quyên: sau con biết.
Tiểu Mãn: cậu ta là bạn học cũ của con, dì chiều nay chúng ta ăn gì ạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-em-dung-hong-thoat-khoi-anh/3569258/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.