Khung cảnh trên máy bay thật khác, chỉ có khoảng trời mênh mông màu xanh còn kèm cả những đám mây trắng, cô cứ ngỡ như làng sương. Nhìn qua khung cửa cô không khỏi tò mò, đã rất nhiều lần nhìn thấy khung cảnh mênh mông đấy thế mà lòng cô luôn bất giác thích thú. Ai đó tựa đầu vào vai cô, một mái tóc đen, một hương thơm thoang thoảng, một mùi hoa oải hương len lối nơi đầu mũi. Cô đã mơ màng chìm vào giấc ngủ, có lẽ do hương thơm thật dễ chịu bất giác cô mơ màng ngủ đi. Tiếng nói thanh thoát của một cô tiếp viên đã lôi cô ra khỏi giấc ngủ dài 3 tiếng. Tiểu Mãn nhẹ lai Tiểu Vy dậy. Bước xuống sân bay nơi này cũng thật nhiều người thế mà cô không tìm thấy hơi ấm nào cả, chợt thu vào tầm mắt cô là một hình bóng quen thuộc, người đó rất giống cậu ta, nhưng ý nghĩ vụt tắt " làm sau cậu ta lại ở đây được chứ". Hình bóng đó dần rõ hơn, tuy thế nhưng cô vẫn chưa chắc chắn với suy nghĩ của bản thân, tiếng nói của Tiểu Vy đã giúp bản thân cô khẳng định lại suy nghĩ vừa rồi.
Tiểu Vy: đó không phải là Nhan Chiếc sau ( vừa nói Tiểu Vy vừa chỉ về hướng người đó). Truyện Khoa Huyễn
Hai người đứng hình khi thấy một cô gái chừng khoản 20 tuổi với khuôn mặt ưa nhìn chạy đến ôm lấy Nhan Chiếc, cậu ta thân thiết xoa đầu cô gái đó. Tiểu Mãn kéo tay Tiểu Vy bước đi, cô nhép mép cười tự khinh miệt bản thân. Người đã rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-em-dung-hong-thoat-khoi-anh/3569257/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.