Mùa hạ lại trôi qua mùa thu lại đến, một mùa hè đầy tiếng cười đối với cô và Nhan Chiếc nhưng trong lòng cô và cậu ấy lại cảm thấy thiếu đi rất nhiều thứ đặc biệt là hình ảnh của bốn người bạn cùng nhau ngồi tâm sự cùng cười nói, có lẽ hình ảnh đó sẽ rất lâu nữa mới được thấy hoặc sẽ mãi mãi không còn. "Tình bạn là một thứ gì đó không thể đoán trước nó cũng giống như tình yêu vậy khó mà đoán trước mọi thứ. Khi bắt đầu một tình bạn chúng ta cứ nghĩ sẽ cùng họ nắm tay nhau mãi mãi và sẽ thành tri kỷ nhưng chúng ta đâu thể biết trước được sẽ trải qua bao nhiêu việc, con đường chúng ta phải đi rất nhiều còn phải rẽ bao nhiêu ngã, còn trả biết được đích đến ở đâu, thế nên cứ sống hết mình với tình bạn đang có, dù sau này có không làm bạn chúng ta cũng sẽ có những hồi ức đáng nhớ mà không cần hối tiếc, niềm vui chính là không cầu mà có". Từ lúc cô hiểu ra tình bạn không cần thiết phải thật sự ở bên nhau chỉ cần người kia luôn nhớ về cô và cô luôn nhớ về họ thì đó đã là hạnh phúc ít ai có được. Tiểu Mãn giờ đây luôn trân trọng những phút giây được ở bên Nhan Chiếc vì cô sợ sẽ có một ngày cậu ấy và cô sẽ không còn gặp nhau nữa.
Tia nắng sáng của cuối mùa thu chiếu rọi vào phòng làm cô chợt giật mình thức giấc, thế mà giờ đây cô đã là học sinh cuối cấp rồi, cô quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-em-dung-hong-thoat-khoi-anh/3569251/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.