Bởi vì động tĩnh đêm qua ở lữ quán quá lớn, ngay trong đêm Hồng Hàtrấn đã trình báo lên châu quận, sáng sớm hôm sau lữ quán liền bị thủquân Hồ châu của Chiến quốc bao vây chặt chẽ.
Phượng Anh đứng ra thương lượng, một Quận thủ nho nhỏ tất nhiên không dám chậm trễ, chỉ là thương vong quá nhiều, mặc dù Phượng Anh đã nóingười chết đều là người Diệu quốc, nhưng nói thế nào thì người cũng chết trên lãnh thổ Chiến quốc, chuyện phiền toái dẫn đến không ít, cho nênlộ trình cũng bị chậm trễ.
Ngược lại Khánh Nhiễm lại thấy không quan trọng, cả một ngày đều ngồi trong phòng đọc sách, sau giữa trưa xuất môn một lúc còn đụng phải cônương tự xưng là Quân nhi kia, ánh mắt cay độc của nàng ta quét tới,hiển nhiên vẫn còn khinh thường Khánh Nhiễm không biết xấu hổ bôi nhọPhượng ca ca của nàng.
Khánh Nhiễm cũng lười giải thích, chỉ trả cho nàng một ánh mắt lạnhnhạt, xoay người trở về phòng, điều tức vận công, cảm thấy nội thương đã khỏe lên bảy tám phần, tâm trạng cũng ổn định.
Bắt đầu từ đêm qua lữ quán đã được Phong Khiếu vệ thủ hộ rất nghiêmngặc, trong lòng Khánh Nhiễm biết bỏ qua cơ hội náo nhiệt hôm qua, naymuốn đào thoát lại càng không dễ dàng, nhưng nghĩ đến Ngưng Lộ đan trong cơ thể đã được giải trừ, cũng cảm thấy đáng giá, dù sao lúc này chỉ vừa rời Thước Ca thành không bao xa, được Phong Khiếu vệ thủ hộ đi xa hơnmột chút cũng không sao.
Tuy Phượng Anh suy nghĩ cẩn thận, nhưng đối với nàng lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946535/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.