Tâm Khánh Nhiễm căng thẳng, nhanh chóng thu tất cả động tĩnh ở cửađiện vào mắt, nàng phải tìm cơ hội chạy thoát trước khi Cấm vệ quân tiến đến.
Nàng biết, nếu không thoát khỏi Địch Táp, bản thân sẽ không có cơ hội chạy đi, hiện tại Địch Táp chưa có động tĩnh, nàng khẽ lướt mắt về phía ngự đài, lạnh lẽo nhìn ba thân ảnh ngồi trên đó, chỉ cần ba người kiakhông ra tay, nàng vẫn có khả năng để đào thoát.
Chỉ suy nghĩ trong tích tắc, một đạo kim quang thế như sấm sét đã bất ngờ chụp tới, đồng tử Khánh Nhiễm co rút, ngự khí bay về phía sau nétránh, trong lòng nàng không khỏi cả kinh, kim luân của Địch Táp quảnhiên lợi hại, dù bánh luân chưa bay đến nhưng thế công đã chụp tới mạnh mẽ, theo tiếng xé gió đột ngột xuất hiện, đoạt mệnh kim luân quả nhiêndanh bất hư truyền.
Mười ngón tay Địch Táp cắm vào kim luân, song chưởng mạnh mẽ, thảngười đánh về phía Khánh Nhiễm, chiêu thức liên tục không ngừng, răngcưa cuồn cuộn, nhất thời kim quang uốn lượn trong đại điện, kim luân xégió, tựa như âm thanh của ma quỷ, khủng khiếp không sao tả hết.
Những quan nhân chưa kịp rời khỏi đều nơm nớp lo sợ chui dưới gầmbàn, không dám ló đầu ra, các võ quan cũng không thể giúp đỡ, kim luâncủa Địch Táp chuyển động điên cuồng tàn nhẫn, họ chỉ có thể nép ra bốnphía quanh điện, tự mình phòng thủ.
Khánh Nhiễm phi thân nhìn toàn cảnh trong đại điện, cười lạnh. Nàngkhẽ quét mắt về hướng cửa, chỉ cần nàng lao ra ẩn vào bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946499/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.