Trong Vi Nguyệt cung, Chiến Anh Đế cùng Minh phi đang nghỉ ngơi, độtnhiên bị những tiếng ồn ào náo động ngoài điện làm cho tỉnh giấc.
Minh phi mở to mắt, lắng nghe một chút. Thấy Chiến Anh Đế nhíu mày,nàng liền vội vàng đứng dậy kéo quần áo mặc vào, vừa muốn xuống giường,thì một thái giám đã hớt ha hớt hải chạy tới, cả người run run quỳ phịch xuống đất.
Chiến Anh Đế nghe được động tĩnh, trong lòng biết rõ có chuyện lớn,nhưng chỉ từ từ xoay người đứng lên. Tên thái giám đang quỳ dưới sànchưa được cho phép đã run lập cập mở miệng
“Hoàng Thượng, có… có chuyện lớn rồi. . .”
Sắc mặt Chiến Anh Đế rất âm trầm, hắn tuỳ ý để Minh phi mặc áo chomình :“Lật đật cái gì! Trời sập không phải vẫn còn đất chống sao ?”
“Bẩm. . . bẩm Hoàng Thượng, là Kiền Viên điện. . . Không biết vì sao, đã… đã cháy rồi. . .”
Chiến Anh Đế vừa nghe Kiền Viên điện cháy, trong lòng bất giác giậtmình. Kiền Viên điện là nơi bách quan thượng triều, ngai vàng toạ vị,tượng trưng cho hoàng quyền và sức mạnh của một đế tộc, làm sao có thểđể cháy?!
Hắn vội vàng đẩy Minh phi đang sửa áo cho mình ra, từ trên giườngnhảy xuống, cũng không đợi thái giám hầu hạ mang giày đã tự mình phóngchân đất lao đi, hoang mang lúng túng chạy tới cửa điện.
Những cung nữ và thái giám thấy hắn lao ra , đều phịch quỳ xuống, ainấy run lật bật không dám mở miệng. Chiến Anh Đế nhìn về phía điện Kiền Viên, chỉ thấy ánh lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946481/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.