Nắng đã lên, ánh sáng chói mắt chiếu rọi qua tầng cây, tạo thànhnhững luồn sáng thẳng tắp . Mặt đất vốn khô ráo, nay bị ánh nắng gay gắt chiếu vào thì càng thêm nức nẻ, không khí nóng rực như ngưng trệ quatừng đình đài lầu các, lá cây không một có tiếng động, trong không khíchỉ thỉnh thoảng nghe được tiếng ve kêu hanh hao, nơi đâu cũng khô nóngkhó chịu.
Đã là giữa hạ, năm nay gặp đại hạn không mưa, trời và đất đều đặcbiệt oi bức. Trấn băng trong cung theo quy củ phát băng về từng viện,Nguyệt phi nương nương được Hoàng thượng sủng ái, cung nhân quản trấnbăng cũng không dám chậm trễ. Những bồn băng được xếp đầy điện, tuykhông được tính là mát lạnh, nhưng cảm giác đúng dễ chịu hơn nhiều.
Khánh Nhiễm cùng Tứ lang một trước một sau theo Nguyệt phi ra khỏitẩm điện, vừa bước tới cửa thì một cỗ sóng nhiệt đã đánh ụp tới. Tứ lang bĩu môi, xoay người chạy vào chỗ mới đứng lúc nãy, đưa tay sờ vào khốibăng, lụm vài mẩu nhỏ.
“Thực quái đản, trời không có một giọt mưa, nóng quá đi mà. Ta ở lạiđây một lát cho thoải mái, Thanh muội cũng mau mau tới đây đi.”
Khánh Nhiễm quay đầu nhìn hắn liếc mắt, cũng không nói nhiều, lắc đầu ra khỏi đại điện. Không khí oi bức bao trùm cả thân thể nàng, nàngngẩng đầu nhìn về phía những dãy ngói lưu ly, ánh sáng mặt trời chiếurọi loá mắt, nàng khẽ nhếch khoé môi.
Chỉ vừa đây thôi, nàng cùng Tứ lang đã tiến cung được hơn hai tháng,tuy nàng không có cơ hội xuống tay với Chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946479/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.