Edit: Chrysanthemum
Vừa mở mắt ra, Thương Ngôn liền thấy Vân Hách Liên Thiên đang đùa giỡn chơi cùng một con mèo nhỏ, nhung mao mềm mềm lớn cỡ bằng bàn tay. Ghé vào trong ngực Hách Liên Vân Thiên, tiểu tử kia dường như muốn liếm mặt Vân Hách Liên Thiên, lại bị dùng một ngón tay giữ đầu lại không cho tiến tới, chỉ có thể phí công vùng vẫy tứ chi trong ngực hắn. Bộ dáng kia quả thực muốn bao nhiêu buồn cười thì có bấy nhiêu buồn cười.
Thương Ngôn vừa tỉnh lại không hề ý thức được bản thân hiện tại không phải ở nhân hình, vẫn vui vẻ hớn hở lại gần cọ cọ Vân Hách Liên Thiên, nhìn hắn đùa với tiểu miêu, tổng cảm thấy tình cảnh này dường như đã từng quen biết, nhưng lại không nhớ được là chuyện khi nào, cũng hậu tri hậu giác nhớ đến việc tiểu miêu lớn cỡ nắm tay này xuất hiện từ nơi này. Y đang khó hiểu thì chỉ thấy tiểu gia hỏa kia bị chọc cho nóng nảy, há cái miệng nhỏ mà muốn cắn một ngụm lên tay Vân Hách Liên Thiên. Thương Ngôn quýnh lên muốn đưa tay xách nó ra, nào ngờ được thứ vươn ra không phải tay mà là móng vuốt, đập một cái đã khiến cho tiểu gia hỏa kia lộn nhào từ trên người Vân Hách Liên Thiên xuống.
Y cũng không nghĩ đến việc răng nănh của một tiểu tử như vậy có thể sắc bén bao nhiêu, đừng nói là cắn Vân Hách Liên Thiên, dù cho cắn lên tay người thường cũng chỉ để lại một cái dấu răng mà thôi, huống chi là Vân Hách Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-hach-lien-thien/2231478/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.