Không lâu sau, một người đàn ông khoảng hơn 30 tuổi xuất hiện, đó là ba của Max, Oliver. Anh ta vừa nhìn thấy hai người ngạc nhiên nói:
“Ngài là ngài Smith… rất lâu không thấy ngài...”
Oliver nhanh chân bước tới giơ hai tay bắt tay với Baemyn, Baemyn cũng cười đứng dậy tay phải bắt lấy hai tay Oliver, tay trái vỗ vai anh.
“Oliver, cũng phải 4 năm tôi không gặp, dạo này anh khỏe chứ?”
“Vâng, tôi rất tốt, cảm ơn ngài quan tâm.” Oliver niềm nở đáp lại.
Oliver rất kính trọng vị quản gia nhà Karling này, trước đậy ông thường xuyên giúp đỡ mọi người trong vùng, đáng tiếc sau trận cháy tại trang viên, ông cũng rời đi luôn, mọi người bảo nhau là chỉ có cậu chủ Karling sống sót. Anh đã rất sốc khi biết tin này, mọi người trong làng cũng vậy.
Oliver chú ý tới một cậu bé ngồi bên cạnh Baemyn, đây có lẽ là cậu chủ nhà Karling. Oliver giơ tay chào cậu bé:
“Xin chào, tôi là Oliver Swans, chào cậu Karling.”
Ambrose đứng dậy chào lại:
“Chào chú, cháu là Ambrose Karling, rất hân hạnh được biết chú.”
Oliver nhìn tư thái Ambrose, tròng lòng thầm khen, anh nói với Baemyn:
“Cậu Karling trông lanh lợi hơn thằng Max nhà tôi nhiều!”
Một bên, Max nghe vậy chỉ đỏ mặt cười, không nói.
“Max là một đứa bé nghe lời và thật thà, cậu nên tự hào vì cậu bé…” Baemyn cũng khen lại một câu.
“Cảm ơn lời tốt đẹp của ngài.” Oliver vui vẻ ra mặt, anh cảm thấy hãnh diện vì con trai mình được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1954006/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.