Bữa trưa hôm đấy, Oliver mời Ambrose và Baemyn ở lại. Baemyn từ chối khéo nhưng thấy anh quá nhiệt tình, hai người đành đáp ứng. 
Marthar vợ của Oliver nấu món bánh nướng rất ngon, Ambrose không thể không làm tới hai cái, mặt khác các món ăn rất vừa vặn, Oliver thật có phúc khi lấy được người vợ nấu ăn giỏi như vậy. 
Công việc thỏa thuận với vợ chồng Newman đã hoàn thành từ trước bữa trưa, Ambrose thấy họ vui suýt khóc tới nơi, họ liên tục cảm ơn Ambrose, họ chưa bao giờ gặp một vị địa chủ nào tốt như cậu. Oliver cũng mời họ dùng bữa những vì còn nhiều việc phải sắp xếp lên đành phải hẹn dịp khác. 
Đúng 2 giờ chiều, Ambrose cùng Baemyn và Oliver đi ra bờ biển, bà Newman chờ sẵn đón họ ở cửa trại. 
Bãi biển bây giờ bị bao phủ bởi rất nhiều lều trại, trong nó như một bãi cắm trại nho nhỏ vậy, phía xa, Ambrose có thể nhìn thấy một con thuyền rất lớn, nó dài hơn 30 feet, xung quanh nó là ba chiếc cano nhỏ hơn. 
Bà Newman dẫn ba người tới bên cạnh một chiếc cano, bà vừa đi vừa nói: 
“Bây giờ chúng ta sẽ lên con thuyền lớn đằng kia, nó tên là Diopolo, một người bạn thân thiết của vợ chồng tôi. Cậu chủ nhà Karling, cậu không bị say sóng chứ?” 
“Cháu không ạ.” Ambrose cười nhã nhặn trả lời. 
“Tốt, chúng ta xuất phát.” 
Nói xong, tất cả mọi người lên cano, máy khởi động, bọn họ lấy tốc độ 20 dặm một giờ đi tới chiếc Diopolo. 
Vừa lên thuyền, Ambrose 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1954005/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.