“Xin giơ hai tay lên, hai người đang ở trong khu vực cấm.” Tatuas cảnh cáo một tiếng.
Đáp lại anh ta là một giọng bình thản nhưng không kém vẻ uy quyền:
“Ồ… Đây là lâu đài Flavitas phải không?”
“Đúng vậy… Xin lập tức đầu hàng, Hoàng gia Ma pháp đoàn đang tới, hai người không thoát được đâu.” Tatuas lịch sự trả lời, đối với địch nhân anh luôn thể hiện sự tôn trọng nhất định.
Tatuas là một học viên xuất sắc, anh thấm nhuần tư tưởng mà hai vị vua và nữ hoàng yêu cầu mọi binh sĩ, chiến sĩ, mọi người dân trong vương quốc phải có.
Trong đó có một điều về tôn trọng người khác, dù đó có là kẻ địch, hoặc người phạm tội… đó cũng là một cách thể hiện việc tôn trọng chính bản thân mình.
Giọng nói bình thản mà uy quyền lại vang lên:
“Xem ra Alan đưa mình về đúng lâu đài rồi. Anh lính, anh tên là gì? Làm việc tốt lắm!!!” Ambrose không ngại trao tặng một lời khen.
Tatuas tay sờ đầu, không hiểu sao khi nghe lời khen từ một tên đột nhập anh lại thấy một cảm giác sung sướng dâng trào trong cơ thể mình, anh ngượng ngùng nói:
“Cảm ơn ngài đã khen… Khoan, xin hai người lập tức đầu hàng.”
Tatuas thầm nghĩ: Nghiêm chỉnh lại đi, lúc này không phải lúc ngượng ngùng, trước mặt có thể là kẻ địch. Nhưng một sự kiện tiếp theo phủ định ngay suy nghĩ vừa rồi….
Anh thấy gì….
Cả tòa lâu đài Flavitas đang tỏa sáng, ánh sáng màu xanh huyền ảo bay lên trên bầu trời…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953808/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.