Hermione cả người càng run rẩy, cô bé nói xong như chút sức lực cuối cùng của mình, thân hình nho nhỏ sụp đổ xuống trong lòng Ambrose.
Nhân vật chính của chúng ta nhẹ giọng an ủi:
“Được rồi, mọi chuyện đã qua rồi. Ông ta (Con ma quét rác) đã thật chết rồi. Em cũng biết mà phải không!!”
Hermione gật đầu, mọi chuyện xảy ra với cô bé sau một nghìn năm nó không hề mờ nhạt đi mà vẫn hiện rõ như vừa trải qua ngày hôm trước. Hermione nhắm mắt lại, cô bé giờ chỉ muốn cảm nhận sự an toàn mà anh Ambrose truyền tới, cô muốn tạm thời quên đi tất cả…
...
Cứ như vậy, không ai nói gì, Eulalia đã bỏ vẻ kiêu ngạo mà ánh mắt quan tâm nhìn Hermione, Fayola thì muốn nói điều gì, nhưng nhìn thấy Ambrose và Hermione như vậy lại thôi.
...
Năm phút im lặng, Ambrose cúi đầu nhìn xuống, cô bé trong lòng cậu đã ngủ mất từ lúc nào, thở dài một tiếng, Ambrose ra hiệu cho hai người khác và cậu ôm Hermione đứng dậy, mang cô bé vào phòng ngủ.
Một phút sau, Ambrose trở lại, cậu vừa ngồi xuống một cái thì Fayola nói ngay:
“Vừa rồi nghe Hermione mình nhớ ra một chuyện. Ambrose, cậu có nhớ những lời mà Con ma quét rác nói ba năm trước về Căn phòng bí mật không?”
Ambrose hơi sững sờ, cậu chưa rõ tại sao Fayola lại hỏi vậy, nhưng cậu cũng tìm tòi lại trong trí nhớ của mình về chuyện cách đây ba năm.
Rồi, tên này giật mình, ánh mắt nhìn thật sâu vào con mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953218/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.