Trong ánh sáng dịu dàng mà vẫn rực rỡ của một buổi chiều hè.
Bên một gốc cây gần trăm năm tuổi vẫn lặng lẽ đứng thẳng giữa một đồi cỏ xanh rờn mênh mông.
Có một cậu bé và một cô bé độ 9,10 tuổi đang nằm dài trên nền cỏ hưởng thụ không khí mát mẻ trong lành dưới tán cây.
Bỗng cậu bé vươn dài cánh tay nhỏ bé lên trời, ánh mắt cùng vẻ mặt nghiêm túc không phù hợp với lứa tuổi, giọng chắc nịch.
"Sau này, tớ sẽ cưới cậu. Chúng ta sẽ có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc tại Vương đô."
Bé gái kia không đáp, khẽ liếc mắt sang dịu dàng nhìn cậu. Sau đó lại dời mắt về tán lá, mỉm cười hạnh phúc.
Tỉnh lại từ cơn miên man sau giấc ngủ trưa, Reagan chậm rãi nâng mí mắt, cô ngồi dậy, lặng thinh nhìn vào khoảng không.
Giấc mơ vừa rồi là kết quả của việc cô vô tình bước chân vào Miền Ký Ức, khiến cho khung cảnh ngày ấy tái hiện lại trong giấc chiêm bao. Dù cho ký ức đó không phải của cô...
Dù không phải trải nghiệm của bản thân, nhưng nó lại được khắc sâu trong Căn Nguyên, luôn luôn hiện hữu ở Miền Ký Ức chỉ trực tuôn trào.
Reagan nhếch miệng tự giễu, đúng là ngu xuẩn!
Chỉ là một thứ giả mạo đáng khinh mà dám tơ tưởng đến cảm xúc của bản gốc.
Đã cướp lấy danh tính còn tham lam chiếm trọn cả ký ức.
Cô - một thứ không có nguồn gốc, bám theo cậu bé ấy, chờ trực cậu gục ngã rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-nguy-tao/2822347/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.