Chương trước
Chương sau
Thoáng cái đã qua ba ngày, lúc này hai người Trương Lực và Trần Đại Phong đã lấy được ô tô nhưng khi ra đến đại lộ thì bị chặn lại bởi vô số zombies. Cả hai sau khi điên cuồng chạy trốn mới thoát khỏi bọn chúng.
"Khỉ thật, nhiều zombies quá" Đại Phong vừa cắn một miếng bánh mì nhân thịt hộp vừa nói.
Sống trong cái thành phố này đâu đâu cũng là người, để giờ khắp nơi toàn là zombies.
Trương Lực không nói gì nhưng thực chất hắn đang vô cùng lo lắng cha mẹ cùng đám người ở nhà. Thực ra hắn không phải cô nhi, hắn được sinh gia trong một gia tộc cổ võ lánh đời ở ẩn nơi rừng núi và rất ít khi liên hệ với bên ngoài.
Mặc dù được tiếp xúc với võ thuật từ nhỏ nhưng với bản tính có phần hiền hậu nhút nhát hắn không hề thích luyện võ. Ông nội và cha hắn là tộc trưởng đương nhiệm lúc này vô cùng tức giận liền giám sát bắt ép hắn luyện tập cùng học thuộc rất nhiều võ kĩ.
Trong một lần trốn đi chơi Trương Lực bắt gặp một đoàn leo núi, kể từ đó hắn đã được tiếp xúc với rất nhiều thứ đồ công nghệ mà họ mang theo, chính nó cũng khơi dậy niềm đam mê của hắn. Trở về nhà hắn liền xin phép được xuống núi đi học nhưng nhận được là sự phản đối gay gắt của mọi người.
Vài năm sau khi đã tròn mười tuổi hắn vẫn không hề từ bỏ việc đi học nên hắn đã ăn trộm một ít đồ có giá trị như bình sứ… rồi bỏ nhà đi bụi từ đó đến giờ. Khi đó Trương Lực dự định là học thành tài rồi sẽ trở về khoe cho mấy người cổ hủ ở nhà biết được sức mạnh của khoa học công nghệ, thế mà giờ đây tận thế ập xuống biến chuyển mọi thứ.
Còn đang mông lung nghĩ ngợi thì một giọng nói với âm thanh rất lớn được phát ra từ phía trung tâm thành phố Hà Nội.
"Đây là khu căn cứ an toàn được xây dựng ở hoàng thành Thăng Long, những người sống sót hãy lên sân thượng hoặc di chuyển về phía căn cứ để được tiếp ứng. Xin được nhắc lại…"
Biết rằng âm thanh như vậy sẽ hấp dẫn vô số zombies, nhưng những người bên trong bắt buộc phải làm thế. Họ phải truyền đi cái thông điệp này thì những người còn sống sót đang vật lộn để sinh tồn ngoài kia, giúp cho mọi người còn có một tia hi vọng để mà kiên trì.
Người làm lên những điều này không phải ai xa lạ, mà chính là những người lính, những quân nhân yêu nước dưới sự chỉ huy của đại tướng Vũ Thế Hùng. Đại tướng là anh hùng dân tộc, một vị tướng tài được mọi người gọi thân mật là bác Hùng. May mắn, trước khi thảm họa xảy ra, quân đội đã được triệu tập lại với lý do diễn tập phòng chống thiên tai. Nhưng lý do đằng sau đó là sự thuyết phục kiên trì của Vũ Dương, đứa cháu nội duy nhất của ông.
Dù có chuẩn bị, nhưng tất mọi người đều không thể ngờ được một điều rằng, tận thế diễn ra lại đáng sợ như vậy.
Hệ thống loa phát thanh được thiết lập nhất nhiều nơi, âm thanh đủ lớn để truyền đi hết cái thành phố này. Hiển nhiên là hai người Trương Lực bọn hắn cũng đã nghe thấy thông điệp lặp đi lặp lại nhiều lần từ căn cứ Thăng Long kia rồi, nhưng hắn phải về quê nhà trước và nếu có cơ hội hắn sẽ kéo theo người nhà tới căn cứ an toàn.
Quãng đường hơn 150km bọn hắn chỉ cần vài tiếng đi ô tô là về đến tận cửa rồi nhưng bởi đàn zombies không lồ chăn đường nên mới chỉ đi được một phần tư. Sau ba ngày chém giết zombies, Trương Lực đã trưởng thành hơn rất nhiều, hắn không còn sợ hãi zombies như lúc đầu nữa mà có thể cùng Đại Phong chém giết chúng thu lấy năng lượng để tăng trưởng bản thân.
Quả đúng như lời người xưa có nói "thời thế sinh anh hùng", sống trong tận thế giúp Trương Lực hiểu rõ được chỉ có sở hữu thực lực cường đại thì khi đó mới có khả năng bảo vệ bản thân và người khác.
Trương Lực có đôi chút hối hận về hồi nhỏ sao không chịu khó nghe lời bố mẹ ông bà cô dì chú bác… chăm chỉ luyện võ sớm ngày thành tài, nhưng với hắn bắt đầu không bao giờ là muộn cả. Nhờ có hệ thống hỗ trợ tăng cường thể chất, hắn đã có thể luyện được vài kĩ thuật sử dụng đao trong môn võ gia truyền ông hắn ép hắn học thuộc lòng.
Khi hắn đang hăng say luyện tập thì hệ thống bỗng vang lên âm thanh nhắc nhở.
*Ting! Nhờ hành động đặc thù bạn đã học được kĩ năng mới.
*Rút đao trảm: Thực hiện hai đòn đánh liên tiếp khi rút. Kĩ năng sử dụng đao cơ bản.
"Không ngờ cái chiêu nhập môn này lại biến thành kĩ năng, không lẽ bất kể học được cái gì sẽ đều sinh ra kĩ năng mới. Quá thần kì rồi" Trương Lực cảm khái.
Hắn nhớ tới bài thiền đả tọa mà ông nội ngày nào cũng bắt hắn ngồi đủ hai tiếng. Nghĩ là làm, Trương Lực ngồi xếp chân trên nền đá lạnh lẽo, nhắm mắt tập trung tinh thần, sau hơn mười phút điều tiết nhịp thở theo sơ đồ trong hình thể vẽ trong từ đường, hắn liền cảm nhận được không khí xung quanh có những điểm sáng nhỏ nhiều màu sắc, chúng là các hạt năng lượng mang theo những thuộc tính khác nhau. Hắn có thể cảm nhận được những điểm sáng năm màu đỏ, lục, lam, vàng, nâu cực kì nhiều, còn các màu sắc khác cực kì mơ hồ, dường như không thể cảm nhận được chúng tồn tại.
Sau khi xác định được vị trí của các điểm sáng, hắn dùng tinh thần tập trung vào điểm dày đặc của chúng, dường như trong cơ thể hắn hình thành một lực hấp dẫn, các hạt năng lượng liền ào ạt tiến vào cơ thể. Nếu có dị năng giả cao cấp nhìn thấy cảnh này, sẽ cực kì kinh ngạc khi thấy trong không gian bán kính hơn một km, các hạt năng lượng điên cuồng chạy về một hướng nào đó, thậm chí trong đó còn có những hạt cực kì khó nhận biết.
Theo sự tăng cường của năng lượng trong cơ thể thì dị năng cùng thể chất của hắn không ngừng lớn mạnh, điều này cũng giải thích được vì sao hồi còn ở nhà hắn chưa bao giờ bị bệnh vặt, mà từ hồi trốn nhà đi và không có đả tọa thường xuyên liền hay bị cảm mạo…
Sau một tiếng thời gian không ngừng hấp thụ năng lượng từ môi trường, Trương Lực từ từ mở mắt ra dò xét hệ thống.
"Bảng trạng thái"
*Tinh!
Tên: Trương Lực
Tuổi: 22
Cấp độ: 3 (360/3000)
Sinh mệnh: 100%
Năng lượng: 15
Sức mạnh: 21
Nhanh nhẹn: 14
Phòng thủ: 12
Trí lực: 15
Thể lực: 16
(Của người trưởng thành bình thường tối đa là 10)
"Wao! tăng tận 60 điểm kinh nghiệm, hơn một nửa cái mạng zombies rồi"
"Phong ca, có chuyện tốt" Trương Lực vui mừng kể lại toàn bộ cho Đại Phong nghe, đồng thời cũng dạy hắn cách đả tọa. Chung quy đây chỉ là một phương pháp cơ bản mà mọi thành viên trong Trương gia đều phải học lúc nhỏ vì nó phù hợp với thể chất lúc đó, khi lớn sẽ học thứ cao cấp hơn. Hắn truyền dạy cho người khác cũng không vấn đề gì, nhưng chính điểm này lại dấy lên câu hỏi gia tộc hắn rốt cuộc mạnh tới mức nào và có lẽ hắn chẳng cần phải lo lắng cho sự an toàn của họ nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.