"Ngươi... Vì sao ngươi..."
Helen bất ngờ không nói nên lời, vốn tưởng Trường Thiên chỉ thông qua hình ảnh thấy được từ đâu đó nên biết thân phận của nàng, còn thông tin nàng bị Thủy Hàn Chi Thể là vấn đề tuyệt mật, trên thế giới không quá mười người biết, mà tất cả những người đó đều thuộc Thanh Long Đế quốc, làm gì có bóng dáng Trường Thiên được liệt kê vào.
Không lẽ hắn thật sự có năng lực nghịch thiên có thể nhìn thấy quá khứ tăm tối ẩn sâu trong con người nàng, nghĩ tới đây bỗng chốc cái đêm ác mộng kia lại ùa vào não bộ Helen, thân hình nàng bất giác run lên nhè nhẹ, đôi mắt trong suốt như sương mai dần dần tan rã hoảng loạn.
Trường Thiên đứng một bên thấy vậy liền biết mình tạo sự bất ngờ không đúng chỗ, đúng người. Hắn vội vàng cất lọ thủy tinh vào sau đó nắm lấy bàn tay lạnh giá nhỏ bé, kéo Helen vào lòng, im lặng ôm nàng truyền hơi ấm nam nhân giúp nàng có chỗ dựa tinh thần vững chắc.
Hắn vừa vỗ nhẹ từng cái vào lưng Helen vừa thở dài cảm thán, có những quá khứ dù đau khổ đến mấy vẫn không nên quên đi, thậm chí còn phải lấy nó ra làm mục đích phấn đấu, nhưng lại có một vài quá khứ cố tìm cách quên cũng không cách nào quên được, nó như con quái vật ngủ say trong tâm trí, chực chờ cơ hội tỉnh giấc để ngấu nghiến linh hồn mỏng manh yếu đuối.
Ở một mặt nào đó, Helen cũng tương tự Erilu, có điều Trường Thiên không nỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-chi-ton/3148443/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.