"Lôi Châu Vân gia? Hành động của Phó gia các ngươi, quả thực là người và thần đều phẫn nộ! Nếu người Vân gia biết chuyện này, ngươi cho rằng... Vân gia sẽ vì Phó gia các ngươi mà chủ trì công đạo sao?" Tô Thập Nhị bĩu môi, lên tiếng hỏi ngược lại. Đổi lại là những người khác, nghe đến Lôi Châu Vân gia, có lẽ sẽ nể nang vài phần. Dù sao năm đó trong chuyện trừ ma, Vân gia đã sớm nổi danh bên ngoài. Nhất là cường giả mạnh nhất Vân gia, Vân Diễm ở Độ Kiếp kỳ, càng là danh chấn bốn phương. Phóng nhãn giới tu tiên, thế lực phương nào mà không phải nể mặt vài phần. Mấy trăm năm gần đây, Thiên Đô hành động luôn luôn, nhưng đối mặt với thế lực có cự phách Độ Kiếp kỳ tọa trấn như Lôi Châu Vân gia, vẫn là khắc chế nhiều lắm. Chỉ là, Phó Thanh Vân chuyển ra Lôi Châu Vân gia để áp chế mình, đây chính là đánh sai bàn tính rồi. "Vân gia và tiên tổ Phó gia ta, có thể nói là tình sâu như biển! Còn như Phó gia làm việc như thế nào, Vân gia có truy cứu trách nhiệm hay không, vậy cũng đúng là chuyện của Phó gia và Vân gia ta, không làm phiền tiền bối nhọc lòng. Ngược lại là tiền bối, nếu khăng khăng đối phó Phó gia, tất sẽ chọc lên Vân gia, đây không phải là hành động sáng suốt." Phó Thanh Vân cố gắng gượng tinh thần, tiếp tục lên tiếng, tận khả năng biểu hiện ra thái độ cứng rắn. "Tiền bối, nếu không... chuyện này quên đi thôi?" Nghe thấy lời của Phó gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/5000181/chuong-3570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.