Ánh mắt rơi vào trên người Thiên Vận phu nhân trước mắt, Tô Thập Nhị có thể rõ ràng cảm nhận được hận ý trong lời nói của đối phương. Càng có thể từ biến hóa thần sắc mà nhìn ra, hận ý đối với Thiên Dự thượng nhân kia, không giống như giả vờ. Cũng đoán ra được, trên người đối phương nhất định đã xảy ra chuyện bi thảm gì trong quá khứ. Nhưng… chuyện này không có bất kỳ quan hệ gì với hắn, hắn cũng không thể vì vậy mà lòng sinh thương xót bỏ qua cho đối phương. Dù sao, khi môn nhân Vân Ca Tông chết thảm dưới tay đối phương, khi các thế lực trên Lam Tinh, như Chúc Dung nhất tộc, chết dưới tay đối phương. Cũng không ai thấy Thiên Vận phu nhân nương tay. Những khổ nạn mà đối phương gặp phải, tuyệt đối không thể trở thành lý do để tạo ra khổ nạn cho người khác. Cũng không thể trở thành nguyên nhân để được tha thứ, được đặc xá. Trên người Tô Thập Nhị bình tĩnh, không chút gợn sóng. “Nhìn ra được, ngươi và Thiên Dự thượng nhân kia quả thật có hận ý ngập trời, nhưng đây… tuyệt đối không phải là lý do bản tọa tin tưởng ngươi!” Thanh âm vang lên, đầu ngón tay Tô Thập Nhị khẽ động, từng sợi kiếm khí lặng yên ngưng tụ trong cơ thể Thiên Vận phu nhân. “Ngươi không cần tin tưởng ta, dù sao, ngươi đã ở trong cơ thể ta, lưu lại như thế nhiều phong ấn và kiếm khí. Chỉ cần ngươi nguyện ý, chỉ trong chớp mắt, liền có thể lấy tính mạng của ta. Cho dù… ngươi chỉ là trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/5000105/chuong-3494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.