Nữ tu sĩ mắt hạnh má đào, lên tiếng lại nói: "Đạo hữu đã biết rõ sự tình, vẫn là nhanh chóng rời đi thì hơn!" "Đương nhiên, hảo ý lần này của đạo hữu hôm nay, Cổ Tiên Môn ta trên dưới nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng!" Nói đến cuối cùng, nàng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười nhạt, trong ánh mắt càng mang theo vài phần cảm kích. Bất kể trong lòng mình còn bao nhiêu oán niệm và bất mãn đối với Tô Thập Nhị, biểu hiện của người trước mắt vẫn khiến nàng cảm động. Dù cho kết quả không thể thay đổi được gì, nhưng ít nhất, đối phương đã muốn thử giúp đỡ. "Rời đi? Tu vi cảnh giới của Sơn nhân có hạn, quả thực không dám nói có thể xoay chuyển càn khôn hay gì." "Nhưng... có mối quan hệ với Tô đạo hữu ở đây, nếu vì thế mà gặp khó khăn rồi rút lui, ngày khác không thể ăn nói với hảo hữu không nói, trong lòng mình sợ cũng không vượt qua được đạo khảm lùi bước hôm nay!" "Huống hồ, nhiều thế lực lấy Bích Vân Hiên làm chủ, đã không chọn trực tiếp ra tay. Cũng đủ để nói rõ, việc này chưa chắc đã đến mức phải quyết một trận sinh tử." Tô Thập Nhị mặt không đổi sắc, nhẹ nhàng phất cây phất trần trong tay. Tốc độ nói không nhanh, từng câu từng chữ bình tĩnh, lại cho thấy lập trường và thái độ kiên định. "Hửm?" Trong nháy mắt, ánh mắt mấy người đều tập trung trên người Tô Thập Nhị, trừng to mắt, khó che giấu sự chấn động trong lòng. Bất kể nhìn thế nào, việc người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4941593/chuong-2652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.