"Muốn tìm đồ vật ở loại địa phương này, thật sự là phải cẩn thận mới được!" "Hơi không chú ý, cho dù không chết, nhục thân sợ cũng khó mà giữ được! Đúng rồi, nhiều năm như vậy trôi qua, cũng không biết tình huống Thiên Tuyệt Tông như thế nào rồi. Pho tượng mà bà Vân bà bà kia muốn tìm, có thể hay không... ở trong Thiên Tuyệt Tông chứ?" Tiếp tục nhỏ giọng lẩm bẩm, Tô Thập Nhị tâm niệm vừa động, ngẩng đầu nhìn về phía tầng mây thật dày trên bầu trời xa xa. Biển mây cuồn cuộn, khí thế không thể không nói là to lớn. Trong mắt những người khác, sẽ không cảm thấy có cái gì. Nhưng ở trong mắt Tô Thập Nhị, tầng mây mù cuồn cuộn kia, rõ ràng là trận pháp tự nhiên được phác hoạ mà thành, lấy sức mạnh của tự nhiên làm cơ sở. Thương Sơn bây giờ, trừ Tô Thập Nhị ra, đã có rất ít người biết, ở bên trong sương mù dày đặc kia, ẩn chứa một tòa trận pháp khủng bố. Bên trong trận pháp, cái tồn tại, chính là di chỉ cũ của Thiên Tuyệt Tông ngày xưa, cũng là Thiên Tuyệt bí cảnh được Thương Sơn đồn đại! Tô Thập Nhị ngưng mắt nhìn xa, sau một lát, lông mày dần dần nhíu chặt. "Thiên Tuyệt Tông ngày xưa, rốt cuộc là lai lịch như thế nào." "Với cảnh giới tu vi Nguyên Anh kỳ của ta bây giờ, trận pháp đã thấy lại càng không biết bao nhiêu." "Không thể tưởng được, vậy mà vẫn không thể nhìn thấu trận pháp của Thiên Tuyệt Tông này?" "Ừm... cũng không thể nói là hoàn toàn không thể nhìn thấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912709/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.