Việc trái với lương tâm, đặc biệt là một đại sự như vậy, một khi đã làm, nhất định sẽ trở thành cơn ác mộng suốt đời. Nó sẽ trực tiếp phá nát tâm cảnh tu luyện mấy trăm năm qua của hắn, khiến hắn hoàn toàn sa vào ma đạo. Ngày khác nếu hồn về hoàng tuyền, sợ rằng cũng không còn mặt mũi đối diện cố nhân ngày xưa. Tô Thập Nhị tâm niệm thầm chuyển, bên tai lại lần nữa truyền đến tiếng của Vân bà bà. “Thật ra, ngươi có thể nghĩ đến việc dùng Thiên Tuyệt Thạch để áp chế tu vi của nó, tuy nói mạo hiểm, nhưng cũng là một pháp tử khả thi!” “Chỉ có điều, pháp này vẫn còn thiếu sót. Bất kể ngươi đã chuẩn bị bao nhiêu, có thiếu sót này, thắng lợi nhiều nhất cũng không quá hai thành.” “Đương nhiên rồi, nếu ngươi chịu giúp ta tìm được vật ta muốn, ta không chỉ tặng ngươi trăm viên Thiên Tuyệt Thạch, mà còn có thể chỉ điểm ngươi bù đắp thiếu sót.” Tim Tô Thập Nhị lộp bộp một cái, cũng không để ý đối phương có phải lại một lần nữa chiếm cứ chủ đạo hay không. Trong mắt tinh quang lóe lên, kinh ngạc nói: “Vẫn còn… thiếu sót?” Khóe miệng Vân bà bà mang theo nụ cười, mỉm cười nói: “Tu vi cảnh giới đạt đến Xuất Khiếu, liền sẽ tu ra Nguyên Thần.” “Ma ảnh cung tôn chủ kia, tuy nói là thủ xảo thành tựu Xuất Khiếu, nhưng sở hữu Nguyên Thần lại là thật sự.” “Nguyên Thần một khi rời khỏi thể xác, liền có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích của nhục thể, hầu như không bị Thiên Tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912706/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.