Những ngày cuối cùng của năm, trên đường vô cùng náo nhiệt, không ít hộ kinh doanh ra sức cày KPI, thành phố còn tổ chức bắn pháo bông chiếu trên mấy màn hình LED to đùng ở quảng trường lớn, cùng với màn đếm ngược vô cùng long trọng và nhiệt liệt.
Biệt thự nhà phụ huynh Lục Tịch cách khá xa thành phố, 5 giờ chiều hai người lái xe tới đây vừa kịp lúc mẹ Lục đang gói sủi cảo.
Vỏ bánh nhà làm cho nên lớn hơn so với đồ bán trong siêu thị nhiều.
Ba Lục mở cửa đón bọn họ, mẹ Lục nhón người ra khỏi phòng bếp chào hai người, nói: “Về rồi à? Đi rửa tay, ăn trái cây trước đi.”
Nguyễn Lâm không có thói quen ăn vặt, đưa quà cho ba mẹ Lục xong thì đi rửa tay, vào bếp phụ giúp.
Mẹ Lục thuận miệng nói chuyện phiếm với cậu: “Tiểu Nguyễn biết nấu cơm à?”
Lục Tịch nói: “Cơm ở nhà toàn do em ấy nấu đó mẹ, lúc con bị đau bao tử cũng do em ấy dưỡng cho đó.”
Mẹ Lục nhanh tay gói một cái hoành thành đặt lên mâm, nói: “Vậy à, gói cái này với mẹ đi.”
Nguyễn Lâm mất đi quyền lợi trả lời câu hỏi của phụ huynh, yên lặng cầm vỏ bánh học mẹ Lục cách làm sủi cảo, kết quả gói đầu này thì đầu kia hở, niết đầu kia thì đầu này lòi, luống cuống tay chân làm cái đầu tiên, kết quả là dài không ra dài, tròn không ra tròn, xấu không thể tả.
Nguyễn Lâm xấu hổ mà nói: “Con chưa từng học làm sủi cảo bao giờ nên không biết nó khó đến vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dao-hoa/1791611/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.