Lục Tịch cúp điện thoại, mở ra WeChat nhìn hai chai thuốc mà Lục Trác vừa nhắn cho mình, nhẹ nhíu mày.
Loại thuốc này dùng để tăng cường hệ miễn dịch, nhưng là vì tăng cường hệ miễn dịch sẽ không dùng loại thuốc này, nói cách khác, đối phương khẳng định là đã sinh bệnh tương đối nghiêm trọng.
Hắn không phải thần tiên chỉ nhìn hai loại thuốc là đoán được bệnh ngay.
Nguyễn Lâm chống cằm ngồi ở bên cạnh, duỗi cổ nhìn di động, hỏi: “Ai vậy?”
Khẩu khí cảnh giác quả đúng là “Báo động bình giấm chua” mà Lục Tịch quen thuộc nhất, hắn đóng di động lại, nói: “Một người bạn hỏi tôi công dụng thuốc đó mà.”
Hắn nhắc nhở Nguyễn Lâm: “Đừng quên em đã đáp ứng với tôi chuyện gì.”
Nguyễn Lâm đương nhiên nhớ rõ, cúi người không nâng tay, trực tiếp đặt cằm ở trên bàn làm việc của Lục Tịch, nói: “Em, em thắc mắc một chút cũng không được à?”
Lục Tịch dùng bút máy nhẹ nhàng gõ đầu cậu: “Chẳng phải tôi đã trả lời em rồi đó sao bình giấm chua? Nhanh lên, vào phòng ngủ đi, ở đây nhiều chuyện là tôi sẽ đuổi em về nhà đấy nhé.”
Nguyễn Lâm còn ăn vạ, tìm cớ cho mình: “Bạn tới là đuổi em đi ngay, để em ở đây mất mặt lắm à?”
Lục Tịch nghĩ thầm, em cho là tôi không biết em muốn gì sao?
Điều kiện mà mình đề ra bị tên nhóc con này chơi xấu hủy bỏ đi hết, Lục Tịch có hơi lo lắng nếu cậu và Lục Trác đánh nhau, Sở Chấp có cơ bắp là vì chăm chỉ đi phòng tập gym, mà vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dao-hoa/1791586/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.