Trên đường lái xe về, Lục Tịch thiếu chút nữa vượt qua vài đèn đỏ rồi.
Cũng may là trời tối ít xe, khó khăn lắm mới thắng xe kịp lúc, cũng may không gây ra tai nạn.
Hắn nhìn con số đếm ngược trên đèn giao thông, nghĩ thầm, không chỉ nên cấm lái xe sau khi uống rượu, mà còn phải cấm người mới biết yêu nữa.
Nguy hiểm quá đi.
Hắn cúi người nhặt lên chiếc điện thoại rớt xuống sàn xe vì cú thắng gấp vừa nãy, vừa lúc màn hình mở ra WeChat, nhưng mà vừa định xem thì màn hình di động vụt tắt.
Cắm dây sạc điện một lát, Lục Tịch đợi đến điểm ngừng kế tiếp mới xem tin nhắn, kết quả di động vẫn tối đen, không sáng đèn.
Rớt trên thảm mà cũng bị hư nữa hả trời?
Hư thiệt rồi.
Mặc cho Lục Tịch về nhà lăn lộn thế nào thì điện thoại cũng “Lạnh lùng” như cũ, không hề nể mặt gì hết.
Đã trễ thế này thì đành chờ đến sáng mai để đem đi sửa vậy, Lục Tịch đi lấy điện thoại cũ ra dùng.
Cuộc tình này chưa đến sáu tiếng mà đã hao tài rồi.
Hắn bất đắc dĩ sạc điện cho điện thoại trước, điều đầu tiên làm sau khi mở máy là vào Wechat, cũng may đây là máy đời cũ, không cần chứng thực là có thể đăng nhập WeChat luôn.
Mới vừa vào là tin nhắn nhảy ra, tất cả đều đến từ Nguyễn Lâm.
“Lái xe chậm một chút, về đến nhà nói cho em một tiếng.”
“Còn chưa tới nhà sao?”
“Viện trưởng Lục ơi, có phải anh giận rồi không……”
Cuối cùng là một emoji quỳ thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dao-hoa/1791585/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.