9 giờ sáng.
Lục Tịch không biết tại sao mình lại nóng đầu dám nói ra câu “Tối nay chờ tôi” nữa, hoảng loạn đi qua đi lại trong văn phòng của mình.
Nguyễn Lâm không ngừng lật mở điện thoại xem tin nhắn từ Lục Tịch, ôm chăn lăn qua lộn lại trên giường trong phòng dành cho khách ở nhà Lục Tịch, tâm trạng phơi phới.
11 giờ sáng.
Bệnh nhân đặt hẹn tới tái khám, thế là có chuyện để phân tán lực chú ý, lúc này Lục Tịch khó khăn lắm mới ổn định lại tâm tình, tập trung chuẩn bệnh cho bệnh nhân.
Nguyễn Lâm rốt cuộc bị tinh thần đả đảo, bản năng sinh lý làm cậu mơ mơ màng màng ôm chăn nhắm mắt ngủ, nhưng đại não phấn chấn đến mức cậu còn cười trong mơ.
2 giờ chiều.
Lục Tịch ăn xong phần cơm trưa không biết có mùi vị ra sao, lúc bưng khay đồ ăn thiếu chút nữa làm đổ lên người —— hắn vẫn luôn thất thần, từ sợi tóc trên đầu cho tới gót chân của Nguyễn Lâm hoàn toàn không phải là đối tượng mà hắn ưa thích, Lục Tịch không hề chắc chắn kết qủa “Thử một lần” là như thế nào cả, vì thế hồi tưởng lại cảm giác lần đầu tiên cầm dao phẫu thuật.
Nguyễn Lâm ngủ được ba giờ đồng hồ thì tỉnh, không thể ngồi chờ Lục Tịch về nhà được nữa, cậu miên man suy nghĩ —— cậu muốn theo đuổi viện trưởng Lục. Vì thế sau khi chạy lên chạy xuống nhà người ta hết hai vòng, thì bắt đầu xuống tay dọn dẹp nhà cửa cho Lục Tịch.
5 giờ 27 phút chiều.
Lục Tịch đẩy cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dao-hoa/1791582/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.