Editor: Frenalis
Khoác lại áo choàng và trở về biệt thự, Ngải Vi lặng lẽ quay về phòng như lúc rời đi.
Khi cánh cửa mở ra, trái tim của Ngải Vi như chìm xuống. Ánh sáng mờ nhạt từ cửa hắt vào, chiếu lên một bóng người ngồi trên ghế sofa bên cạnh cửa sổ.
Tình huống không thể tệ hơn, nhưng cô vẫn phải đối mặt. Ngải Vi dừng lại một chút rồi bật đèn tinh thạch lên.
Gương mặt của Tát Sa hiện rõ, vẻ mặt u ám, ánh mắt khó lường. "Cô đã đi đâu?"
Cơn đau ở hông càng trở nên dữ dội hơn. Cô dựa vào cạnh bàn, trả lời bằng lời nói dối mà cả hai đều biết rõ. "Tôi chỉ đi dạo một chút, trong nhà ngột ngạt quá."
Tát Sa nhếch môi nở nụ cười lạnh lùng. "Tôi phải nhắc nhở cô rằng có những trò chơi không nên đùa, nhất là khi mạng sống của cô vẫn nằm trong tay người khác."
"Xin thứ lỗi, lẽ ra tôi nên báo trước với ngài."
Vẻ tức giận băng giá hiện rõ trong ánh mắt Tát Sa: "Báo cáo? Tôi nghi ngờ rằng cô có hiểu ai là người cô đang phục vụ không."
Trước phản ứng bất thường của Tát Sa, Ngải Vi có chút ngạc nhiên, không biết nên phản ứng thế nào, chỉ có thể im lặng.
Không khí căng thẳng kéo dài khá lâu, cuối cùng Tát Sa lạnh lùng nói, "Không có gì cần thú nhận với tôi sao?"
Ngải Vi suy nghĩ trong giây lát. "Không có."
Lông mày Tát Sa giật nhẹ, cơn giận vô cớ bùng lên, nhưng giọng hắn lại trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-danh-tuong-vi/3714261/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.